Vũ hội hóa trang Halloween là sự kiện lâu đời ở đại học A, do hội sinh viên dẫn đầu tổ chức, chủ yếu dành cho sinh viên năm nhất và năm hai, sau khi nhận được thư mời thì có thể vào hội trường.
Lý Ngạn Thần cùng với mấy người phụ trách của hội sinh viên là đồng hương nên đã trực tiếp lấy bốn tấm thư mời, ký túc xá có bốn người, mỗi người một tấm.
Ngụy Thư đẩy đẩy khung gương, bình tĩnh hỏi: “Tôi có thể đưa vé này cho người khác không?”
“Không được!” Lý Ngạn Thần đang muốn quấn mình thành một cái xác ướp thực sự, nghe vậy thì hét lên: “Tấm vé này là tôi bán thân đổi lấy, đáng giá ngàn vàng đấy!
Lâm Dục đang nằm trên giường, tấm thư mời mạ vàng được kẹp giữa những ngón tay mảnh khảnh, rõ ràng là không chút hứng thú.
Nhưng nếu đã đồng ý là đi, cậu cũng không muốn làm Hạ Trầm mất hứng.
Lý Ngạn Thần nhìn giường bên trên: “Đúng rồi Tiểu Dục, tối nay cậu định hóa trang thành gì?
“Còn chưa nghĩ ra.
” Lâm Dục uể oải đáp lại một câu.
“Còn cậu thì sao, Hạ Trầm?” Lý Ngạn Thần lại nhìn về hướng khác: “Cậu định hóa trang thành gì?”
Hạ Trầm ngữ khí tùy ý đáp: “Em cũng chưa nghĩ ra.
”
“Không được, không còn mấy tiếng nữa là bắt đầu rồi!” Lý Ngạn Thần vỗ đùi: “Thế này đi, anh giới thiệu cho các cậu một cửa tiệm, sau khi các cậu hóa trang xong thì trực tiếp đến biệt thự tham gia vũ hội!”
Gần đại học A có một cửa tiệm chuyên cung cấp trang phục hóa trang cho lễ Halloween, không ít sinh viên đã tập trung ở đó.
Khi Lâm Dục với Hạ Trầm song song bước vào, trong cửa tiệm đột nhiên yên tĩnh mất mấy giây, sau đó là một trận thảo luận sôi nổi.
Hai người đều có ngoại hình cực kỳ nổi bật, một người thì trắng nõn tuấn tú, một người thì cao lớn đẹp trai, đứng cùng nhau như một cảnh đẹp trong phim điện ảnh, nhìn rất vui mắt.
Có một nữ sinh mạnh dạn đi về phía Lâm Dục: “Xin chào, cậu cũng là sinh viên đại học A đúng không?”
“Vậy cậu cũng sẽ tham gia vũ hội Halloween tối nay sao?” Nữ sinh lấy điện thoại ra: “Có thể thêm Wechat không?”
Lâm Dục còn chưa kịp nói gì, một cánh tay đã choàng qua vai cậu.
Hạ Trầm lịch sự từ chối: “Thật ngại quá, hôm nay cậu ấy không mang điện thoại.
”
Nữ sinh còn muốn nói thêm gì đó nhưng anh không cho người ta cơ hội nói, tự nhiên mà ôm lấy người trong lòng đi vòng qua.
Lâm Dục khẽ nhún vai, ngoan ngoãn đi vào trong.
Có Hạ Trầm ở đây, đến việc từ chối thêm Wechat cũng không phải tự mình mở miệng, bớt phiền.
Nhân viên trong tiệm nhìn thấy bọn họ hai mắt cũng sáng lên, trong đó có một thợ trang điểm đang rảnh rỗi hỏi: “Hai bạn đẹp trai, các cậu muốn hóa trang thành cái gì?”
Hạ Trầm buông tay ra, khẽ cười: “Có đề nghị gì không?”
“Các loại nhân vật Halloween thường gặp nhất là bà đồng cương thi, yêu tinh, ma cà rồng, bộ xương người sói, còn có quái vật Medusa.
” Thợ trang điểm xuất khẩu thành thơ nói: “Anh bạn đẹp trai khí chất như vậy, rất thích hợp hóa trang thành ma cà rồng!”
“Thật sao?” Hạ Trầm nghiêng đầu, cười nói: “Vậy cô cảm thấy cậu ấy thích hợp hóa trang thành cái gì?”
Thợ trang điểm không chút do dự, nói: “Anh bạn đẹp trai này thoạt nhìn thật thanh tú, hoàn toàn phù hợp với nhân vật yêu tinh!”
“Đúng thế!” Thợ trang điểm nhìn bọn họ không chớp mắt: “Hóa thành yêu tinh không phải ai cũng có thể làm chủ được đâu.
”
“Được.
” Hạ Trầm gật đầu: “Vậy thì làm theo những gì cô đề nghị đi.
”
Thợ trang điểm ngay lập tức bắt tay vào việc, hóa trang cho Hạ Trầm trước.
“Hoàn hảo!” Sau khoảng hai mươi phút, thợ trang điểm cất cọ, búng tay một cái.
Lâm Dục vô thức ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía gương trước mặt.
Da Hạ Trầm vốn đã trắng, nên chỉ đánh một lớp nền nhạt, kính á tròng màu đỏ che đi đôi mắt đen nhánh vốn có, trên hốc mắt sâu phủ một lớp phấn mắt, chỗ đuôi mắt có vết nứt như mạng nhện, hiện lên một vẻ đẹp kỳ dị.
Anh xuyên qua gương cười cười, hơi lộ ra hàm răng sắc bén không giống của con người, như một ma cà rồng quý tộc thực sự, tao nhã mà thần bí.
Lâm Dục cùng anh nhìn nhau mấy giây, sau đó đột nhiên cụp mắt xuống.
Thợ trang điểm vẫy vẫy tay: “Đến cậu rồi đó, anh bạn đẹp trai!”
Lâm Dục không tình nguyện mà ngồi xuống, để người ta trang điểm tùy ý.
Hóa trang của yêu tinh có vẻ phức tạp hơn của ma cà rồng, thợ trang điểm làm đi làm lại một hồi mới đội được tóc giả lên cho cậu, lúc này mới thỏa mãn nói: “Quả nhiên tôi không nhìn sai, cậu quá hợp hóa trang thành nhân vật yêu tinh rồi!”
Hạ Trầm đang đợi ở bên cạnh, bỗng thấy tim mình co rút mạnh, như thể bị hàng ngàn hàng vạn mũi kim đột ngột đâm vào cơ thể, làm cho tim gan tì phổi rối tung, nát bấy.
Anh đau đến nhăn mặt, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào gương mặt của Lâm Dục, không rời khỏi một tấc.
Mái tóc xám bạc xõa xuống, đôi tai yêu tinh nhọn nhô ra từ thái dương, ngũ quan tinh tế, rõ ràng, làn da trắng gần như trong suốt, giữa trán có một mặt dây chuyền bằng thạch anh, càng làm tôn thêm đôi môi xinh đẹp, quyến rũ.
Đẹp đến mức không giống là thật, sống động như yêu tinh bước ra từ trong thế giới cổ tích vậy.
Không thể làm lơ ánh mắt từ bên cạnh nhìn qua, Lâm Dục nhịn không được, nói: “Có phải là nhìn tôi kỳ lạ lắm đúng không?”
“Sao lại kỳ lạ được chứ?” Thợ trang điểm ngữ khí có chút khoa trương mà kêu lên: “Rõ ràng là rất đẹp!”
Trên mặt Hạ Trầm đã khôi phục lại vẻ dịu dàng thường ngày, trầm giọng tán thưởng, nói: “Đẹp, rất đẹp.
”
Chỉ là một câu khen ngợi rất là bình thường, từ nhỏ đến lớn không biết đã từng được nghe bao nhiêu lần, nhưng được nói ra từ miệng anh, lại vô cớ làm cho tai Lâm Dục có chút nóng.
Có lẽ là do ánh mắt của anh cứ nhìn mình chằm chằm, nó quá trực tiếp rồi…
Lúc này, thợ trang điểm lại lấy ra một đôi cánh trong suốt và cố gắng thuyết phục Lâm Dục mặc chúng, nhưng lại bị yêu tinh ấy kiên quyết từ chối.
Vũ hội Halloween được tổ chức tại một biệt thự ở vùng ngoại ô, khi bọn họ gần đến nơi, tia sáng cuối cùng trên bầu trời cũng hoàn toàn tan biến, hoàng hôn tối dần.
Trước cổng biệt thự treo một tấm biểu ngữ, trên đó ghi dòng chữ lớ: “Đêm Halloween kinh hoàng”, hết sức méo mó và nhỏ giọt máu, những thứ kinh dị như hài cốt và đầu lâu cũng được đặt ở cửa, rất có không khí.
Nhưng đối với Lâm Dục, mấy thứ này so với những hồn ma hình dạng khác nhau mà cậu đã nhìn thấy, thì đơn giản mà nói là không khác gì trò chơi trẻ con.
Hạ Trầm động tác hết sức tự nhiên mà thay cậu dẹp chúng ra một bên.
Hai người vừa vào đến cửa, đã có mấy bóng ma đưa kẹo với bí ngô cho bọn họ.
Trong đại sảnh cũng đầy mấy thứ đồ Halloween, vũ hội vẫn chưa bắt đầu, sinh viên hóa trang thành các kiểu nhân vật khác nhau đang túm năm tụm ba nói chuyên với nhau.
Nhưng đến khi hai người bọn họ xuất hiện,