Huyễn thú nghe xong liền dừng động tác, nó dùng áo sơ mi che miếng vải màu đen kia, huýt sáo làm bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Thanh Trường Dạ buồn cười liếc mắt nhìn nó, chữ số trong suốt lơ lửng bên cạnh Huyễn thú lại khiến hắn dừng bước lại.
1 năm.
Rõ ràng mới cho nó tuổi thọ 10000 năm, mà giờ chỉ còn lại 1.
Thanh Trường Dạ quan sát cẩn thận mặt và thân thể Huyễn thú, không có gì thay đổi, vẫn là dáng vẻ của cậu bé chừng 14 tuổi, Thanh Trường Dạ kéo tay Huyễn thú, hắn cho nó 30000 năm.
Người sau mặc dù không rõ chuyện gì xảy ra trên người mình, nhưng cảm giác an toàn chui vào linh hồn này làm nó không kìm lòng nổi cười một cái, khuôn mặt tuấn mỹ rạng ngời rực rỡ.
"Đừng cười," Thanh Trường Dạ véo mặt Huyễn thú một cái: "Còn cười thế này nữa là em bị làm đấy."
Hắn không muốn phát triển mối quan hệ nguy hiểm lại không rõ ràng như vậy với con Huyễn thú này, dùng lời trạch nam thiên tài A mà nói, hắn đã trêu chọc đủ người rồi.
Huyễn thú và hắn không phải cùng một loại người, đối phương là ánh sáng, hắn chỉ có thể làm bóng tối.
Hắn không có hứng thú bị ánh mặt trời thiêu đốt, cũng không muốn kéo Huyễn thú xuống hố đen, nên giữ khoảng cách an toàn là lựa chọn có lợi cho hai bên.
"Làm?"
Thanh Trường Dạ không trả lời câu hỏi của nó: "Ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
Tốc độ phát triển của Huyễn thú còn nhanh hơn dự đoán của Thanh Trường Dạ, tỉnh dậy, bé trai ngủ cạnh hắn đã cao gần bằng Thanh Trường Dạ.
Nét trẻ con giữa mặt mày đã mờ đi, đường nét khuôn mặt sáng sủa rõ ràng, nhận thấy người bên cạnh rời đi, Huyễn thú từ từ mở mắt.
Đôi mắt màu caramel, sâu mà lại sáng.
Thanh Trường Dạ rời giường, dường như vì lớn lên cả đêm, Huyễn thú vẫn còn mệt mỏi, thấy Thanh Trường Dạ rời đi theo bản năng vươn tay nắm nắm, không bắt được gì, Huyễn thú lầm bầm rồi trở mình ngủ tiếp.
Thanh Trường Dạ bắt đầu mặc quần áo, nhớ tới giờ này lúc trước là Huyễn thú tha thiết mong chờ hắn tỉnh lại, hắn nghiêng đầu nhìn lại Huyễn thú chôn mình trên giường.
Khác hẳn với Siren tinh xảo, Edwin anh tuấn bức người, tướng mạo của Huyễn thú gần với đẹp đơn thuần hơn, nó đẹp trai tuấn tú theo kiểu bình dân, sẽ không cho người ta cảm giác xa cách, mà bất cứ kẻ nào kén chọn cũng đều cảm thấy được đó là một thiếu niên đẹp trai phi thường.
Thanh Trường Dạ thở dài, thật bất hạnh, loại hình hắn thích nhất.
Chờ con Huyễn thú này lớn thêm chút nữa, hắn thực sự rất khó khống chế.
Mặt tối trong lòng không ngừng trào dâng, Thanh Trường Dạ hơi nghiêng về phía trước, ánh mắt dần tối đi.
Hắn thực sự rất khó gặp được khuôn mặt hợp sở thích như vậy, nếu xích đối phương lại, nhuộm đen nó một chút, hôn vào lưng khi xé toạc đôi cánh khổng lồ đó...!Không được, đi tuốt tuốt trước đã.
Chờ đến lúc Thanh Trường Dạ đi ra khỏi phòng tắm, Huyễn thú đang khó chịu nhìn máy liên lạc của hắn.
"Có người tìm anh," Sau khi lớn lên, giọng Huyễn thú mất đi sự khàn khàn, giọng nó ấm áp cực kỳ, nhẹ nhàng hơn những cậu bé bình thường: "Em không biết có nên đụng vào thứ kia hay không."
Thanh Trường Dạ lên tiếng, hắn nhấn nút máy liên lạc, khuôn mặt vô biểu tình của A xuất hiện trước màn hình, vành mắt A thâm quầng, tựa như mới tham gia 3 cuộc marathon lập trình suốt đêm.
"Chào buổi sáng, con trai."
"Chào buổi sáng." Thanh Trường Dạ nhìn xung quanh A: "Natasha không ở đây à?"
"Cổ đi xử lý phiền phức rồi," A nói: "Một tin xấu đây.
Không biết vua lấy được tư liệu video của hội đấu giá Emilia ở đâu -- theo lý thuyết thì nơi này không cho phép cá nhân quay chụp cũng như không cho phép lắp đặt thiết bị theo dõi -- hắn đang truy tìm hướng đi của cậu.
Cực kỳ may mắn chính là, người mua cậu họ Sedu, Sedu là gia tộc truyền thông lớn thứ 2 của Liên bang, Emilia dưới áp lực của gia tộc Sedu tạm thời sẽ không cung cấp cho vua thông tin cụ thể của người mua, cộng thêm thực quyền của vua đang bị cơ quan chủ quản giới hạn, nên hắn không thể làm được gì nhiều."
Thấy Thanh Trường Dạ không nói lời nào, A lười biếng cười cười: "Còn một tin xấu hơn nữa này.
Edwin hình như rốt cuộc cũng thông minh lên chút, hắn nhận ra cậu có đồng bọn, không biết sao nhắm vào tôi và Natasha, trước khi hắn xua tan nghi ngờ và không cử người đến nữa, chúng ta tốt nhất đừng nên liên lạc.
Xét thấy việc vua tìm được người mua cậu là chuyện sớm hay muộn, đề nghị cậu thừa dịp hắn chưa thể ra tay thì chạy càng nhanh càng tốt đi."
"Tôi khá là lo lắng cho mọi người đó," Thanh Trường Dạ nói: "Lực công kích của anh là 0, Natasha là 100, cả hai người không ai đạt chuẩn trung bình hết."
"Không bằng đi lo lắng cho cái mông của cậu đi.
Thể chất kia của cậu quá phiền toái, lên giường một lần là sai cả đời, anh hùng cũng khó qua...!Ờ hớ." A di chuột để hiển thị một bức ảnh: "Tuy rằng tôi và Natasha làm việc không chút sơ hở, nhưng vua đã nhận ra bọn tôi là đồng bọn của cậu rồi.
Đừng lo, trong vòng 1 tháng chắc chắn sẽ cắt đuôi hắn, có điều lúc nhận được trát hầu toà Liên bang, hắn bảo bọn tôi cho cậu xem một tấm hình."
Ảnh chụp rất đơn giản, bên trên chỉ là một cái nĩa điện làm bằng cao su dẫn điện.
Không ít quý tộc Liên bang dùng món đồ chơi này để tăng thêm tình thú trên giường, món đồ chơi điện này thoáng chốc làm hắn rét lạnh toàn thân, hơn nữa nếu hắn nhớ không nhầm, một lần nọ hắn mới bị chích điện một phát mà suýt nữa đã tè trên giường.
Edwin vì thế đã cười hắn rất lâu.
Loại thủ đoạn uy hiếp truỵ lạc này khiến Thanh Trường Dạ nhíu mày.
"Ít nhất thì hiện tại hắn không làm gì được.
Cứ mỗi lần đụng phải Liên bang anh đều thận trọng quá đáng," Thanh Trường Dạ liếc nhìn A bên kia màn hình, động tác gõ bàn phím của đối phương dừng lại trong chớp mắt.
A vẫn luôn vô cùng cẩn thận đối với nhiệm vụ liên quan tới Liên bang, hắn và Natasha vì thế đã cười nhạo A là trọng phạm trốn tù trong hồ sơ Liên bang.
Dồn ép sát quá chẳng có ý nghĩa gì.
Thanh Trường Dạ nhẹ nhàng dời đi trọng tâm câu chuyện: "Mấy ngày tới tôi sẽ rời đi, có gợi ý chỗ nào không?"
Aurora tên đầy đủ là Aurora Sedu, là nhị tiểu thư gia tộc Sedu, vì mẹ ruột dưới gối không con, nên người nào cưới Aurora, tương lai người đó có thể tiếp nhận toàn bộ gia tộc Sedu.
Tạp chí giải trí Liên bang từng so sánh lẫn nhau tiểu thư của các đại gia tộc.
Tổng hợp tất cả khía cạnh về gia thế, địa vị, cách cư xử và ngoại hình, Aurora xếp thứ 6, gọi là nữ thần