Edit: Bàn
Thấy hắn không nói lời nào, Nữ vu không kiên nhẫn nhếch nhếch mày, Thanh Trường Dạ hiếm có lúc xấu hổ lùi lại một bước.
Tai hắn thoáng đỏ lên, vì da trắng mà vành tai không lớn không nhỏ như ngọc ngâm trong máu.
Anye thấy có chút khô họng, bực dọc trong lòng một hồi: "Cậu oan ức cái gì?!"
"Nam thần dữ quá đi..." Natasha hạ giọng: "Nhưng mà siêu đẹp trai, mặt chính diện làm tôi bùng cháy ôi ôi ôi ôi."
A mặc kệ cô.
Thanh Trường Dạ vào lúc này nhấc nhấc bắp chân, theo nguyện vọng của nhân cách thứ 2, hắn không đi giày, bàn chân trắng nõn cong thành một đường cung, trên mắt cá chân là dây xích sáng loáng kêu leng keng.
Vẻ mặt Anye hơi thay đổi, Thanh Trường Dạ ngẩng đầu: "Anh nói chỉ có máu của anh mới cởi dây xích ra được."
Anye vẻ mặt muốn giết nhân cách thứ 2.
Thanh Trường Dạ tiếp tục tiến lên: "Anh nói chỉ cần tôi làm anh chảy máu..." Hắn cố tình dừng lại phút chốc, để Anye đủ chỗ tưởng tượng: "Đương nhiên, tôi thấy như thế không thích hợp lắm.
Nhưng anh biết đấy, tôi không giỏi từ chối người khác, nhất là người như anh..."
"Tôi phải giết tên đó." Sắc mặt Nữ vu cực kỳ tệ, Thanh Trường Dạ thu lại nét cười trong mắt, giọng thản nhiên nói: "Không sao, tôi không nói ra đâu."
Anye lưỡng lự chốc lát: "Hai người có...?"
"Cái gì?"
A trên màn hình đầu bên kia thực sự không quen nhìn dáng vẻ Thanh Trường Dạ giả làm công, anh ta ngắt lời bọn họ: "Chuyện nhân ngư cậu định làm thế nào?"
"Biết rõ mục đích trước đã," Ngón tay trắng nõn của thanh niên đặt bên môi, lúc Thanh Trường Dạ suy nghĩ thường làm tư thế này, A từng vì thế mà đoán đời trước hắn ngồi văn phòng: "Nhân ngư cuối cùng xuất hiện ở đâu?"
"Hôm qua, hội đấu giá Emilia...!Ô không phải, chờ đã," A bật trang web lên: "Tin mới nhất, 3 phút trước ở chủ tinh Liên bang phát hiện một nhân ngư, con gái Cosette của điều tra viên Liên bang Ian Thrace phát hiện một thiếu niên bị thương trong sân nhà, đến gần nhìn cô mới biết đó là nhân ngư.
Nhân ngư làm chấn động Liên bang, thứ 6 này gia tộc Thrace chuẩn bị tổ chức một buổi yến hội để triển lãm nhân ngư...!Nên là, nam thần muốn đi cùng không?"
Anye vạn phần ghét bỏ mà chậc một tiếng.
Thanh Trường Dạ: "Hắn muốn đi."
Anye: "Ai muốn đi?!"
"Vậy tôi giúp hai người làm 2 cái thân phận giả.
Nhưng mà người Liên bang biết Anye hẳn phải nhiều lắm? Không sao à?"
"Biết cũng sẽ không nói -- Đm ai muốn đi?"
Thanh Trường Dạ nheo lại đôi mắt đen, thanh âm của hắn nhẹ nhàng, có vẻ cực kỳ thờ ơ: "Ngoan."
Anye nghe thấy cái giọng điệu vỗ về con gái kia, suýt nữa bùng nổ.
A bỗng dưng phun ra một câu: "Yến hội yêu cầu rõ ràng phải dẫn theo bạn đồng hành nữ, hai người làm sao đây?"
Thanh Trường Dạ thức thời không nhìn Anye, hắn chỉ hứa hẹn với A sẽ giải quyết mối phiền toái này, bảo người sau mau làm xong hệ thống thân phận cho bọn hắn.
Trước khi ngắt máy, Thanh Trường Dạ tìm A xin tư liệu thành viên gia tộc Thrace, khi nhìn đến vị tiểu thư tên Cosette kia, ngón tay trượt màn hình của Thanh Trường Dạ ngừng lại.
Hắn có ấn tượng với gương mặt này, hồi đó lúc giả chết lừa Edwin rời khỏi Liên bang, hắn từng ở trên đường gặp phải một nữ điều tra viên, hắn còn thuận tay lấy 600 năm từ cô ta.
Nhân ngư cuối cùng xuất hiện ở hội đấu giá Emilia, nơi mà hắn rơi xuống từ vết nứt thời không, còn Học viện Hoàng gia Madeleine...!Thanh Trường Dạ im lặng cười cười.
Hắn không quên được nơi này.
Lần gặp gỡ đầu tiên được cố hết sức tạo ra giữa hắn và Edwin chính là ở ngôi trường quý tộc tư nhân này.
Biết vua Liên bang thỉnh thoảng sẽ xuất hiện với tư cách giáo sư khách mời tại Học viện Hoàng gia Madeleine, A giúp hắn lấy thân phận giả là một học sinh.
Giảng viên cơ khí đang giới thiệu về tinh hạm chiến đấu đời mới "Lucifer" cho đám học sinh quý tộc ở bên ngoài, còn ở trong phòng làm việc riêng, hắn bị Edwin đè xuống dạy bù.
Đó là lần đầu tiên hắn làm bên tiếp nhận, hắn đến giờ vẫn nhớ rõ dáng vẻ vị vua anh tuấn vừa cười vừa liếm nước mắt hắn, hắn càng khóc, đối phương càng vui vẻ, hắn thậm chí tưởng mình sẽ chết luôn trên bàn.
Cũng là sau lần đó, Thanh Trường Dạ bắt đầu hối hận vì đã trêu chọc Edwin.
Học sinh trèo lên bàn làm việc của giáo sư khách mời, giáo sư còn là vị vua Liên bang trẻ tuổi nhất từ trước đến nay, hoàn toàn có thể xem là đại nghịch bất đạo.
Nhân ngư nhỏ xuất hiện ở nơi mình từng đi qua, hoặc là gặp người hắn từng tiếp xúc, những thứ này không có khả năng là trùng hợp cho lắm, Natasha nói không sai, chúng nó đang tìm hắn.
Là một gia tộc công tác điều tra lâu đời, nhà Thrace trước giờ luôn trực thuộc trong cơ quan chủ quản.
Bởi vì trăm năm qua mọi người chưa từng thấy lại nhân ngư sống, nhân ngư xuất hiện liên tiếp gần đây dẫn tới sự quan tâm từ khắp nơi, có thể tưởng tượng ra mức độ long trọng của buổi dạ tiệc.
Không có bạn đồng hành nữ là một mối phiền, Thanh Trường Dạ lần đầu mong chờ nhân cách thứ 2 của Anye có thể đột nhiên xuất hiện, đáng tiếc là, thẳng đến 3 giờ trước khi yến hội bắt đầu, 2 nhân cách vẫn không có dấu hiệu thay đổi nhân cách chủ.
Anye còn nói không được đưa người lạ vào địa điểm tổ chức, biết đối phương muốn thấy mình thành trò cười, Thanh Trường Dạ lướt qua danh sách khách mời trong yến hội.
Sau khi phát hiện một cái tên, hắn gọi cho Natasha.
Nghe thấy làm bạn đồng hành nữ cho nam thần, Natasha lập tức khẩn cấp chạy tới.
Anye mặt thối hoắc liếc ngang Thanh Trường Dạ, nhưng y đối xử với phái nữ vẫn vô cùng có phong độ.
Anye phong độ nhẹ nhàng làm một lễ nghi phong cách quý tộc cổ xưa, Natasha khoác tay y.
Thấy Thanh Trường Dạ không có ý vào một mình, Natasha dùng ánh mắt hỏi thăm quay đầu nhìn hắn.
"Hai người đi trước đi, tôi chờ một người."
Anye giễu cợt: "Cậu sẽ không chuồn mất đấy chứ?"
"Sao lại thế," Hắn từ chỗ A biết được Anye hiếm khi tham gia các bữa tiệc, Thanh Trường Dạ cười nói với y: "Anh nể mặt như vậy rồi, tôi đương nhiên không thể chuồn được."
Anye hơi nhíu mày, Natasha thấy vậy tâm tình hết sức phức tạp.
Thanh Trường Dạ nói không rõ ràng, cô đã quá quen với trò xiếc của hắn, đương nhiên biết đồng bạn muốn làm gì.
Thấy bóng dáng bọn họ biến mất bên cửa phòng khách, Thanh Trường Dạ quay đầu nhìn về phía phi hành khí đang lái tới trước mặt, khoảng nửa giờ sau, hắn thấy đối tượng mình đang chờ.
Chim bay và hoa cơm cháy quấn lại với nhau tạo thành gia huy kéo dài một cách xa hoa trên phi hành khí màu sẫm, từ phía trên vươn ra một cẳng chân dài trắng hồng đi giày cao gót, cô gái từ trên phi hành khí đi xuống nét mặt đẹp đẽ bình thản, cô nhìn xung quanh một vòng, tự như đang tìm bạn đồng hành nam mình hẹn, tóc xoăn đen cong nhẹ xoã tung không biết đã câu đi trái tim của bao nhiêu người.
Lúc ánh mắt của đại tiểu thư di chuyển đến trên người mình, Thanh Trường Dạ khẽ cười với cô một cái.
"Lâu rồi không gặp, Aurora," Hắn nhẹ giọng, nhã nhặn lại tha thiết vừa đủ: "Cô làm bạn đồng hành nữ của tôi được không?"
Khi hắn dắt đại tiểu thư vào phòng, theo lẽ đương nhiên mà thu được bao nhiêu ánh mắt hâm mộ của các quý ông.
Trong đại sảnh đang phát nhạc nhẹ, giai điệu êm tai như nước chảy mây trôi.
Ánh mắt Thanh Trường Dạ chạm tới năm ngón tay cầm túi dạ tiệc của Aurora, cô đeo găng tay bằng nhung tơ, ở trên là một chiếc nhẫn tạo hình nhánh hoa toả sáng lấp lánh.
Nhưng cho dù là tay nào thì các ngón tay của cô cũng đều hoàn hảo không sứt mẻ, Ane không chặt tay cô, có lẽ bốn ngón tay lúc mới gặp Nữ vu cho hắn xem cũng là ảo giác.
"Tôi không ngờ còn có thể gặp lại anh," Sắc mặt Aurora có chút khó coi, đổi lại là ai gặp phải người đàn ông giật điện mình hôn mê rồi bỏ đi cũng không thể duy trì phong độ.
Cô gần như nghiến răng nghiến lợi khống chế âm lượng: "Anh lại có thể có gan xuất hiện trước mặt tôi.
Anh lấy được thư mời kiểu gì? Cũng làm như cách lúc trước đối xử với tôi?"
Thanh Trường Dạ một tay ôm nhẹ hông cô, tay kia thay cô sửa lại phần tóc trước trán hơi tán loạn.
Màu mắt hắn vốn đậm, lúc nhìn người như vậy trông dịu dàng chuyên chú không nói nên lời.
Aurora bị hắn nhìn đến cực kỳ không tự nhiên, cô nghe thấy hắn nói: "Cô bảo anh cô tìm tôi?"
"Đúng, hắn từ chối, còn tàn nhẫn cười tôi một trận," Aurora lườm: "Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi,