Báo án chính là một gia đình trong khu Hoàng Vân, đó là tiệm tạp hóa nằm bên cạnh quảng trường Vạn Đạt, cái chỗ này cách chợ cũng không xa lắm, mấy phút sau thì Triệu Cương Băng đã chở Hoàng Linh Linh chạy tới hiện trường.
Chờ đến trước cửa tiệm tạp hóa thì Triệu Cương Băng và Hoàng Linh Linh đều bỗng chốc kinh hãi.
Chỉ thấy trước cửa tiệm tạp hóa có khoảng mười tên nam nhân đầu trọc đang cầm nào là ghế dựa rồi bình chữa cháy, v.v.., dùng hết sức đập lên trên một cái cửa cuốn, lúc này cái cửa cuốn kia đã sớm bị đập cho biến dạng nhưng vẫn chưa bị đập bể.
Ở bên cạnh cửa cuốn có một người đầu trọc đang đứng, trên cổ của tên đầu trọc này có xâm hình một con bò cạp, cả người nhìn rất cao to, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc.
Nếu nói như vậy thì cũng còn bình thường, nhưng ở bên cạnh tên đầu trọc kia còn có một người nam nhân cũng mặc cảnh phục đang hút thuốc cùng với tên đầu trọc, họ vừa cười vừa nói thì có chút không bình thường nha.
Bên này thì đang phá cửa của người ta, bên kia thì hắn đang cùng với người kia vừa cười vừa nói? Đây là tình huống gì đây?
Hoàng Linh Linh từ trên xe nhảy xuống, hít sâu một hơi rồi nói với Triệu Cương Băng:
- Cậu ngồi ở bên này nhìn thôi, tôi đi qua đó thực thi nhiệm vụ, nhiệm vụ này rất nguy hiểm, cậu đừng tham gia vào, làm không tốt có thể bị thương đó.
Nói xong, Hoàng Linh Linh liền đi thẳng tới tiệm tạp hóa.
Triệu Cương Băng cũng là hai tay khoanh trước ngực, nhìn vẻ mặt Hoàng Linh Linh thật là giống như một người liệt sĩ đang đi đến pháp trường vậy, khóe miệng cong lên mỉm cười.
- Làm gì vậy, các người đang làm cái gì đó?
Hoàng Linh Linh đi tới trước mặt một đám côn đồ đang đập cửa, la lớn.
- Chúng tôi đang làm gì sao? Cô không thấy hay sao mà hỏi?
Một tên côn đồ gầy yếu nghiêng mắt nhìn Hoàng Linh Linh, sau đó kinh ngạc nói:
- Ơ, là một nữ cảnh sát mà!
- Này Linh Linh, qua đây đi!
Một người đàn ông trung niên đang đứng hút thuốc cùng một chỗ với tên nam đầu trọc vẫy vẫy tay với Hoàng Linh Linh.
Hoàng Linh Linh nghi ngờ đi tới trước mặt của người kia, nói:
- Lão Lý, chuyện gì xảy ra vậy?
- Mấy người anh em này tới đây tìm một người nói chuyện thôi mà.
Người trung niên kia được gọi là lão Lý, hắn ta nhìn một chút về phía cánh cửa cuốn bị đập cho càng ngày càng biến dạng, nói:
- Linh Linh, chuyện này đừng để ý đến.
- Lão Lý, tại sao lại có thể làm như vậy?
Hoàng Linh Linh trừng mắt, nói:
- Người ta báo án, họ vẫn còn ở trong đó, chúng ta làm sao có thể làm ngơ mặc kệ chứ?
- Này, đây là Quang Đầu.
Lão Lý cũng không trả lời câu hỏi của Hoàng Linh Linh mà chỉ giơ tay ra nắm lấy bờ vai của một người đàn ông đầu trọc đứng bên cạnh, nói:
- Quang Đầu lăn lộn điều khiển ở khu Hoàng Vân này đó.
- Cái này cũng không nên nói như vậy, Lý ca.
Quang Đầu vừa cười vừa nói:
- Nếu không phải thường ngày là do Lý ca chiếu cố thì tôi lăn lộn điều khiển cái rắm ấy! Người này là đồng nghiệp của Lý ca sao? Ha ha, tuổi quá trẻ đã làm một thành viên cảnh sát, thực sự là hậu sinh khả úy mà, ha ha!
Quang Đầu vừa cười vừa nói.
- Linh Linh, Quang Đầu là bằng hữu của tôi, chuyện này thôi đi, đây là chuyện riêng của Quang đầu, chúng ta chỉ đứng nhìn thôi nha, thế nào? Cũng nên nể mặt cho lão Lý tôi chứ?
Lão Lý nói.
- Không được!
Hoàng Linh Linh quả quyết lắc đầu nói:
- Cái này làm sao có thể chứ! Trước mặt mọi người lại ngang nhiên đập phá cửa nhà người ta, đây là coi thường pháp luật, lão Lý, tại sao ông lại như vậy chứ, trên người còn đang mặc cảnh phục đó! Lúc chúng ta gia nhập vào cảnh sát đã tuyên thệ những gì, ông quên hết rồi sao?
- Linh Linh, đừng quên cô chỉ là một người mới tới, cô không có tư cách nói chuyện như vậy với tôi.
Lão Lý kia hình như không nghĩ tới Hoàng Linh Linh sẽ không nể mặt hắn như thế, sắc mặt trầm xuống nói:
- Chuyện này cô đừng xía vào, bây giờ đi đến nơi nào đi, lúc đến sở tôi tự biết nói thế nào với Vương sở.
- Không được!
Hoàng Linh Linh lắc đầu, nói:
- Mặc kệ ông, tôi cứ để ý tới.
Nói xong, Hoàng Linh Linh quay người chạy về hướng mấy tên côn đồ đang đập phá cửa, đứng trước bọn chúng, hét lớn:
- Tất cả dừng tay cho tôi, tôi là cảnh sát!
Mấy tên côn đồ kia vốn đang vui sướng đập phá, nghe được tiếng của Hoàng Linh Linh thì đều dừng tay lại, sau đó nhìn một chút qua Quang Đầu.
Quang Đầu híp mắt, nhìn theo bóng lưng