_ Vô lý... tôi nhận ra tôi yêu cô ấy ngay trước khi cô ấy nói với tôi....
_ Đối với anh, nó là một thói quen....
Ella cắt lời Chun...
_ Thói quen, thưa đức ông kính mến... cùng với sự đối đãi vô cùng lịch sự của tôi... quí ông đâm ra bất mãn... và nhớ tới cái thói quen đó hơn bất cứ cái gì...
_ Ra vậy...
Chun đưa ra vẻ mặt bừng tỉnh...
_ Đó thì ra là do tính cách hay ho của tôi....
Anh chàng liếc xéo sang phía Ella...
_ Và dĩ nhiên... có cả phần của quý cô....
_ Tôi chấp nhận...
Mặt Ella ửng đỏ....
_ Tôi đã đối xử với anh hok được tốt cho lắm....
_ Không được tốt.... tồi tệ....
Chun gắt gỏng....
_ Cứ coi là đúng đi... nhưng anh phải hiểu... chốt lại là anh hok yêu Ariel....
_ Sao cô cam đoan chắc vậy... và sao cô cứ thik xía vô chuyện người khác...
_ Tôi thấy thế.... anh thấy thói quen của anh bị cướp đoạt.... người mà anh chắc mẩm đã si mê mình.... bây h nói với anh là thik em trai của anh... mà anh lại chưa thất bại bao h.... và với ý nghĩ " mình yêu cô ấy... " anh bất chấp tất cả mà giành giật.... và anh đã quên tôi là ai???
_ Ah!!! phải... cô là hôn thê của tôi.... và cô muốn trói buộc tôi suốt đời với cô... cô có yêu tôi đâu....
_ Nhưng tôi biết rõ anh thực sự thik ai...
Ella hoàn toàn mất tự chủ... sis gào lên...
_ Ai nào???
Chun nhẹ nhàng... sau cái sững người không đáng có trước Ella....
_ Ai???
_ Anh không thể chối cãi là vừa rồi anh muốn ôm tôi....
Ella nhẹ giọng lại... cái nhìn của sis xoáy sâu vào Chun...
_ Cô đừng tưởng tượng...
_ Tôi yêu anh....
Chun đứng sững như vừa bị sét đánh trúng.... Anh chàng nhìn Ella thô lỗ... và Ella cũng đáp lại như thế.... hai đôi mắt nhìn nhau như muốn trao nhau suy nghĩ,... và cánh cửa bật mở...
_ Em... ơ.... nghe thấy tiếng gào....
Nó ló mặt vào... tay cầm một đống đồ ăn trong cái khay