Nó tính hả một câu nữa nhưng rồi đổi sang câu hỏi ý nghĩa hơn đôi chút...
_ Càng nhiều càng ít, hok... ý anh là càng tốt...
_ 1 triệu... đủ chứ....
Nó rút tiền trong túi rồi nhìn Chun với ánh mắt thăm dò....
_ Uh!!! Chắc đủ...
Cầm lấy số tiền... Chun quay ngay người lại và đi thẳng... nhưng chỉ ba bước anh chàng quay lại.... đem theo một câu nói hay ho nữa...
_ Nhớ đừng cho bố anh phá nhà...
Để lại nó một ánh mắt tin tưởng... Chun nhanh ****ng lên xe.... rồi hai bóng đèn đó khuất dần sau cổng lớn....
Nó đứng một mình với đợt gió lạnh... lòng thắc mắc hok hỉu Chun bị làm sao....
---------------------------------
Y như Chun đã tiên liệu trước khi đi... Ông Ngô... vừa biết tin thằng kon trai yêu dấu trốn nhà... đã nổi cơn tam bành... phải nhờ tới cái lưỡi dẻo như kẹo kéo của nó và Ella... cùng với sức lực của ba đứa kon trai... mới kéo được ông Ngô bình tĩnh ngồi xuống....
Những ngày sau đó... điệp khúc của ông Ngô lặp đi lặp lại...
_ Đồ bất hiếu , đò phản bội giống nòi... đồ hư đốn... đồ cứng đấu...
cái điệp khúc ấy làm nó và ba anh em cười ngặt nghẽo... chỉ riêng Ella có vẻ như hok thể cười được.... Nó cugx không dám gặng hỏi gì bà chị... cho tới sau bữa ăn tối... Ella mới lại gần nó...
_ Trước khi đi... lão ấy có nói gì... hay bảo bao h về hok???
_ Không...
Nó trả lời thành thực... nhưng bộ mặt lo lắng của Ella hok chấp nhận câu trả lời 1 chữ của nó...
_ Uh!!! anh ấy chỉ bảo em đưa tiền... gòi phóng đi luôn...
Ella tiu nghỉu... lần mò lên gác.... cái câu hỏi quan tâm của Ella làm nó hứng thú.... nó cứ dốc toàn câu chuyện với Joe.... và thật may hai đứa có cùng một suy nghĩ....
----------------------------------------
Sang hôm đó.... 5 ngày kể từ khi Chun vác tiền ra đi.... nó đang mải mê với cái máy hút bụi.... Ella ngồi trên sofa... ngắm hình ảnh trên tivi chuyển đổi với ánh mắt đờ đẫn