Một tiếng nổ vang ầm ầm.
Nắp lò đan nhất thời bay mạnh lên.
Hơi nóng trắng xóa phun ra mãnh liệt từ trong lò đan, tiếng động xuy xuy vang vọng không ngừng.
Trong mắt Mộ Bạch bùng lên lửa nóng, cẩn thận nhìn chằm chằm lò đan đầy tinh quang, lò đan mang hết tất cả tự tin và tín nhiệm của hắn.
Đây là do phủ chủ tặng cho hắn, là kỳ vọng phủ chủ giành cho hắn… Hắn làm sao có thể khiến phủ chủ thất vọng?
Vù vù…
Khí trắng tản đi, ngay sau đó, từng luồng quang mang nổ bắn ra, thẳng hướng chân trời.
Tiếng động vù vù vang vọng không dứt, giống như có màn đêm bao phủ.
Người xem toàn trường đều ngây người, thần tình khó tin nhìn bốn phía.
Bọn họ cảm thấy giống như đang đắm mình trong vùng sao trời.
Ánh sáng chi chít kia giống như một viên tinh thần nổ rộ quang huy.
Viên tinh thần này chậm rãi bay lượn, đẹp không sao tả xiết.
Một thân thanh sam của Mộ Bạch, mái tóc bay bồng bềnh, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Quanh thân hắn, một viên đan dược giống như tinh thần trôi nổi, thu lại quang huy, dần trở nên xưa cổ.
Nhưng, phía trên mỗi viên đan dược đều có sáu dòng văn lộ đang nở rộ quang huy.
Đan dược xoay xung quanh Mộ Bạch, khiến khuôn mặt tràn ngập tự tin của Mộ Bạch càng thêm mị lực.
Phía trên lôi đài, đan khí của Mộ Bạch trải rộng mênh mông, rõ ràng đã mở ra một vùng trời sánh ngang với Bạch Yêu Giang Linh, địa vị ngang nhau.
Đương nhiên… mùi hương món ăn của Bộ Phương cũng chiếm được vị trí nho nhỏ.
Nhưng trong mắt khán giả, đầu bếp hắc mã này đã hoàn toàn bị đánh bại.
Loạt xoạt!
Thanh âm ồn ào náo động!
Khán giả bỗng nhiên sôi trào, đều thét lên chói tai!
Không ít người nhìn thấy Mộ Bạch tuấn dật phi thường, hưng phấn thét chói tai.
Khán giả ủng hộ Mộ Bạch, thời khắc này giống như thăng thiên!
Người xem không có hảo cảm gì với Giang Linh cuồng ngạo, đương nhiên không hy vọng nàng thắng lợi.
Còn hắc mã đã mất đi khả năng nghịch tập… cũng mất đi ủng hộ.
Khán giả đều chuyển ủng hộ lên người Mộ Bạch, hy vọng Mộ Bạch có thể đạt quán quân.
Còn có một vài người xem nữ tính khó duy trì cảm xúc, không ngừng nhún nhảy ở vị trí của mình, che miệng, hưng phấn đỏ mặt.
Đám người Nam Cung Vô Khuyết cô đơn nhìn bốn phía.
Tiếng hoan hô này không thuộc về Bộ Phương
- Thất bại rồi sao?
Thần tình Nam Cung Uyển không cam lòng, cắn môi đỏ mọng nói.
Ma nữ An Sanh hai tay ôm ngực, tạo cho bộ ngực độ cung khiến người ta rung động.
Nàng liếc mắt nhìn Nam Cung Uyển có vẻ thương tâm, cười nói:
- Hẳn là bị đánh bại, ngươi xem khán giả cũng không còn giành hoan hô cho Bộ lão bản.
Nhưng đây là sự thật… không có gì phải bi thương, chỉ cần món ăn của Bộ lão bản ngon là được rồi.
Dương Mĩ Cát nắm chặt nắm đấm, nhìn Bộ Phương đứng an tĩnh trên lôi đài, trong lòng hơi khó chịu.
Bóng dáng đơn bạc kia của Bộ Phương giống như thật cô đơn, tựa như bị toàn bộ thế giới từ bỏ.
- Không! Lão Bộ khẳng định còn giấu nghề.
Các ngươi nhìn đi, không chừng lão Bộ còn có thể nghịch tập!
Nam