Khi Huyền Minh đại sư ra lệnh, người xem toàn trường đều hoan hô.
Người xem không được lựa chọn, đều mang thần tình hâm mộ nhìn người xem được lựa chọn, trong mắt tràn đầy ghen tị.
Có thể đánh giá tác phẩm đan dược như vậy, đó là cơ duyên… Giá trị những loại đan dược này phi thường khả quan, vào ngày thường làm sao có thể dễ dàng ăn như vậy.
Trong lúc nhất thời, tâm tình của khán giả cũng hơi hưng phấn.
Người xem được lựa chọn, trên mặt đều tươi cười như nở hoa.
Đây chính là linh đan lục văn, uống một viên, ưu đãi thân thể không thể diễn tả thành lời.
Lại còn là đan dược Đan Vương Mộ Bạch luyện chế, vậy càng thêm vô giá.
Huyền Minh đại sư nhìn quét qua người xem toàn trường, sau khi gật đầu, ánh mắt dừng lên viên linh đan hoàn chỉnh trước mặt mình.
Linh đan kia rất tròn, tản ra quang hoa màu xanh thắm, đan hương không ngừng lan tỏa, lay động khí tức của hắn.
Phía trên đan được, sáu đạo văn lộ kim quang lòe lòe, bao phủ toàn bộ đan dược, trông thập phần chói mắt.
Xa xa, Mộ Bạch im lặng đứng.
Trong mắt hắn mang theo tự tin, hơi nhếch khóe môi, bộ thanh sam trên người khiến hắn trông phi thường nho nhã.
Huyền Minh đại sư vươn tay, cầm lên viên đan dược kia, xúc cảm ấm áp từ trong ngón tay truyền vào trong thân tâm hắn, có một loại cảm giác điện giật thản nhiên, khiến trong lòng Huyền Minh đại sư cả kinh.
Giống như thật không tệ…
Đặt đan dược vào trong miệng, một luồng linh khí nháy mắt phóng lên cao.
Huyền Minh đại sư và các đại sư xung quanh đều mở to mắt, trong miệng mũi giống như có linh khí tràn ra.
Ngay sau đó, vài vị luyện đan sư nhắm mắt, hưởng thụ linh khí đan dược thấm vào.
Người xem cũng kém không nhiều lắm là tư thái tương tự.
Bọn họ sau khi nuốt vào dược phấn, năng lượng trong cơ thể đều sôi trào lên trong thời gian ngắn ngủi, khiến tâm thần bọn họ rung động mãnh liệt.
Trong lúc nhất thời, toàn cảnh trở nên an tĩnh, khán giả đều xem tư thái những người bình thẩm này, đến thở cũng không dám thở mạnh.
Không khí lập tức trở nên khẩn trương.
Yên lặng hồi lâu, mới có người chậm rãi mở mắt, thở ra một hơi thật dài.
Ngay sau đó, ồn ào náo động bùng nổ.
Những khán giả bình thẩm đều khen không dứt miệng, thần tình kinh thái nhìn Mộ Bạch.
Không hỗ là Đan Vương Mô Bạch, linh đan lục văn quả nhiên không tầm thường.
Người xem bình thẩm trở nên hưng phấn không thôi, hận không thể lập tức để Mộ Bạch đạt được quán quân.
Bọn họ thật khó tưởng tượng, còn có linh đan lục văn nào có thể vượt qua đan dược của Mộ Bạch.
Trong mắt đám người xem này, Bộ Phương và Giang Linh đều đã thua rồi.
Món ăn và đan dược của bọn họ không cần đánh giá thì đã thua.
Năm vị luyện đan đại sư cũng chậm rãi mở mắt.
- Im lặng, giữ lại ý kiến của các ngươi, kế tiếp bắt đầu đánh giá đan dược của tuyển thủ Giang Linh.
Linh đan lục văn, Vạn Vật Đan.
Kiến thức của luyện đan đại sư tự nhiên không phải đám người xem này có thể so sánh.
Bọn họ sau khi nuốt đan dược của Mộ Bạch, mày không khỏi nhíu lại, cũng không lạc quan như vậy.
Mộ Bạch cũng sửng sốt, thật không ngờ thần thái của nhóm luyện đan đại sư lại như thế này.
Chẳng lẽ bản thân luyện chế còn chưa đủ sao?
Khán giả ồn ào náo động lần nữa an tĩnh lại, hưng phấn trên mặt bọn họ vẫn không tán đi.
Đối với đan dược của Giang Linh cũng tồn tại chờ mong.
Dù sao thời điểm đan dược này ra lò, dị tượng cũng không kém gì dị tượng của Mộ Bạch công tử… Cho nên nói Vạn Vật Đan này khẳng định cũng phi thường bất phàm.
Khán giả trước tiên nuốt dược phấn.
Dược phấn vừa vào miệng, đám khán giả đánh giá đều ngây dại, cả người cứng đờ, trong đôi mắt chỉ còn lại không thể tin nổi.
- Cái này…
- Linh khí thật nồng đậm, dược tính thật đáng sợ… Tư vi linh đan của Mộ Bạch công tử trong miệng ta vậy mà bị hòa tan trong nháy mắt…
- Linh đan thật đáng sợ, quả