Vương Miểu giật mình, phát hiện người cùng mình tỉ thí là Vương Giai Kỳ nhưng cũng lấy lại bình tĩnh rất nhanh.
Vương Giai Kỳ không ngạc nhiên khi Vương Miểu nhìn cô như người xa lạ.
Hai người hồi nhỏ quan hệ khá tốt.
Mỗi lần gặp nhau, Vương Miểu sẽ luôn gọi cô là chị gái.
Nhưng không rõ từ lúc nào mà Vương Miểu bắt đầu xa lánh cô, Vương Giai Kỳ chủ động nói chuyện thì sẽ nhận lại thái độ thờ ơ.
Vương Giai Kỳ cứ nghĩ do Vương Miểu trong giai đoạn bướng bỉnh nên không thèm nói chuyện với cô.
Nhưng kể cả sau này, cậu ấy vấn giữ thái độ như vậy.
Từ đó về sau, cô ấy không nói chuyện với Vương Miểu nữa.
Sau khi tốt nghiệp, Vương Giai Kỳ chưa từng quay về nhà bố.
Từ đó đến nay cũng đã bốn năm cô không gặp Vương Miểu.
Vương Miểu trong ấn tượng của Vương Giai Kỳ là một cậu bé dễ thương.
Nhưng hiện tại xem ra ít nhiều đã thay đổi.
"Tiểu Miểu, đây là học trò của thầy Cổ, Vương Giai Kỳ." Từ Lâm giới thiệu Vương Giai Kỳ.
"Xin chào.
Hôm nay mong chị giúp đỡ." Vương Miểu khách sáo nói.
"Ừm.
Xin chào." Vương Giai Kỳ không biết đối mặt với Vương Miểu ra sao.
"Cháu không giới thiệu mình chút sao?" Mạnh Tam Thì không biết gì lên tiếng.
"Vương Miểu." Vương Miểu bất đắc dĩ nói.
Vương Giai Kỳ cười thầm.
Ban đầu, Vương Miểu làm ra vẻ không quen biết cô.
Hiện tại lại phải giới thiệu bản thân, đúng là tự làm tự chịu.
"Trùng hợp vậy sao? Cả hai đều họ Vương, ánh mắt trông cũng giống nhau." Mạnh Tam Thì mở miệng ra trêu ghẹo nhưng không ngờ hai người họ thật sự chính là người một nhà.
"Được rồi.
Tiểu Tam, cậu dẫn bọn họ đi tham quan chút." Cổ Danh Tuyền thấy sắp đến giờ thì giục Mạnh Tam thì dắt hai người họ đi xem xét tình hình xung quanh.
Mạnh Tam Thì định nói Vương Giai Kỳ và Vương Miểu rất giống chị em thì bị Từ Lâm Và Cổ Danh Tuyền chặn họng, giục ông ấy đưa mọi người đi tham quan một vòng.
Khi đi qua rừng tre, Vương Giai Kỳ ngửi thấy một mùi thơm lạ.
"Chú Mạnh, chú có ngửi thấy mùi gì không?" Vương Giai Kỳ biết Mạnh Tam Thì là dân bản địa nên tò mò hỏi.
"Không phải là mùi thơm của tre sao?" Mạnh Tam Thì phủ nhận.
Vương Giai Kỳ quay sang nhìn Vương Miểu.
Quả nhiên chỉ có một mình cô ngửi thấy mùi này.
Từ sau khi bị hệ thống can thiệp, các giác quan của Vương Giai Kỳ cũng trở nên nhạy hơn bình thường, có lẽ đây là lí do chỉ có mình cô ngửi thấy mùi thơm này.
Đi ra khỏi rừng tre sẽ đến một nông trại.
Thì ra Mạnh Tam Thì kinh doanh mô hình trang trại nghỉ dưỡng, thản nào Cổ Danh Tuyền chọn nơi này để thi đấu.
Mạnh Tam Thì dẫn bọn họ tham quan nơi sản xuất của nông trại.
Mặc dù diện tích không quá lớn nhưng nông trại này cái gì cũng có từ chuột tre, lợn, các loại gia cầm, cá đến các loại rau củ quả cơ bản.
Mạnh Tam Thì nói nông trường này chăn nuôi tự nhiên, gà thả rông, lợn ăn ngô tự trồng, chuột tre ăn tre trong rừng, cá trong hồ bơi từ dòng sông nhỏ gần đó tới, rau củ quả do Mạnh Tam Thì gieo hạt xuống để cây tự lớn lên.
Mạnh Tam Thì tự hào giới thiệu trang trại với Vương Giai Kỳ, mỗi lần nấu ăn đều tự tới lấy.
Cổ Danh Tuyền thấy mọi người tham quan xong chuẩn bị công bố đề thi.
"Đề thi lần này chính là nhập gia tùy tục.
Hai người thoải mái sử dụng những nguyên liệu có trong nông trại làm ra một bàn thức ăn gồm ba món phụ, một món canh, một món chính.
Món canh và món chính không có yêu cầu, ba món phụ làm cho hai người ăn chay, một người ăn mặn."
Vương Giai Kỳ nghe xong đề thi liền muốn khen ngợi Cổ Danh Tuyền.
Thật không ngờ ông ấy để cô làm những món ăn tương ứng với đề thi hôm nay.
Đề thi này nói khó không khó, chỗ khó nhất là nguyên liệu nấu ăn bị hạn chế.
Những món ăn của Cổ Danh Tuyền vừa hay vừa vặn với những nguyên liệu có sẵn ở nông trại.
Có vẻ lần này cô nắm trong tay con át chủ bài rồi, khả năng hoàn thành nhiệm vụ này khá cao.
- - -- -- -- -- -- -- -- -- -- --
Mạnh Tam Thì đã chuẩn bị sẵn bốn cái bếp trên một bãi đất trống, có thể coi như là một phòng bếp ngoài trời.
Mục đích của việc này là để Cổ Danh Tuyền và Từ Lâm quan sát được quá trình nấu ăn của hai người.
Vương Giai Kỳ cho gạo nếp, cà rốt, ngô, nấm hương, lạp xưởng vào một ống tre đã được làm sạch rồi đặt vào nồi hấp chính.
Bốn cái bếp ở đây đều là bếp lò.
Vương Giai Kỳ vừa phải canh nồi hấp cơm ở trên vừa phải cho thêm rơm vào để kiểm soát nhiệt độ.
May mà Vương Giai Kỳ đã từng được sử dụng qua loại bếp này khi huấn luyện không gian.
Mạnh Tam Thì không cần biết Vương Giai Kỳ và Vương Miểu có biết sử dụng bếp lò hay không, vẫn nhiệt tình chuẩn bị củi và rơm để hai người họ nhóm lửa.
Vương Giai Kỳ lần đầu sử dụng bếp lò ngoài đời thực,