Lúc này trong lao phòng....
Tiểu Tam : Ui ~ Đau quá đi bao giờ Kanou đến cứu mình vậy huhu.
*Kẹt* một tiếng mở cửa.
Tiểu Tam : ! *Lại là hắn*
Omen : Hôm nay ngươi sẽ nói vị trí mà "Bọn chúng" ẩn náu chứ.
Tiểu Tam : ....
Omen : Hừ đồ cứng đầu.
Nói rồi hắn dùng roi da quất vào tay của cô. Các vết máu dần nhiều hơn và lan rộng ra trên bộ quần áo. Nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng. Cô hy vọng Kanou sẽ đến cứu mình.
___________
Ở chỗ Nak.
Nakroth giết hết tên lính này đến tên lính khác. Anh như một cỗ máy giết người với vũ khí trên tay. Còn về Zephys chỉ biết đỡ và né, không thể chạm được vào Nak. Quân địch ngày càng nhiều. Một mình anh giết hết tất cả, nhân tính đã mẩ kiểm soát. Cơ thể anh xuất hiện một luồng khí màu xanh, phát ra từ vùng lưng. Nak như không còn sợ điều gì, bây giờ tốc độ và cuồng khát máu me dâng lên tận cùng, lao vào Zephys như con hổ đói. Nhưng nhanh thay hắn ta đã kịp chạy vào lối đi bí mật. Làm Nak mất dấu...
Bên phía Kanou.
Butterfly : Ư...ư chuyện gì vậy.
Kanou : A Butt ! Cậu tỉnh rồi.
Butt lập tức ngồi bật dậy, xô Kanou ra.
Butterfly : N...Nakroth đâu rồi.
Kanou : Anh ta đã và đang đánh nhau với bọn chúng. Tớ nghĩ không cần phải lo đâu.
Butterfly :*Đứng lên* Sao cậu lại để Nak tự một mình đánh nhau với chúng chứ !!!
Kanou : Là...là vì...
Butterfly : Tôi phải đến chỗ Nak.
Kanou : Butt đừng đi mà. Nguy hiểm lắm.
Butterfly : Điều tôi cảm thấy bây giờ là nguy hiểm lớn
2 : Kanou.
Dạo này lười lắm ^^