Bê bối của Mạnh Sơ cũng không đứng top bao lâu, chỉ trong ngày hôm sau, nó đã nhanh chóng bị mẩu tin tức khác dìm xuống.
Gương mặt mới đang hot với lượng fan khổng lồ - Lâm Tịch bị lực lượng cảnh sát bắt giữ vì hít ma túy.
Sự khoan dung của các giới xã hội đối với những vấn đề liên quan đến ma túy gần như bằng không.
Một khi đã liên quan đến thì hầu như đều bị cấm sóng, hoàn toàn có khả năng trở mình.
Cuộc đời diễn viên của Lâm Tịch xem như hoàn toàn kết thúc.
Đoàn phim [Xin chào, đời sống khác của tôi!] rất nhanh đưa ra câu trả lời.
@Xin chào, đời sống khác của tôi: Là một gameshow lành mạnh hướng về phía trước, chúng tôi từ chối nghệ sĩ có vết nhơ, đã giải trừ tất cả hợp đồng với cô Lâm Tịch.
Trong hai, ba ngày liên tiếp, hai nữ khách mời duy nhất của đoàn phim đều mắc sai lầm, rất khó khiến người khác không thì thầm.
Gameshow này có độc hả?
Nhưng không ai liên hệ hai chuyện này với nhau.
Mấy ngày gần đây, Mạnh Sơ đều không xuất hiện.
Kể cả weibo tuyên thệ chủ quyền công khai kia của Trần Thù Quan, Mạnh Sơ chẳng những không chuyển tiếp, mà cô còn không hề follow lại Trần Thù Quan.
Weibo chính của đoàn kịch thì lại lặng lẽ xóa tập phim thí điểm kia đi.
Lúc mọi người đều cho rằng chắc chương trình sẽ dời ngày thì ngay sau đó, chương trình lại lên weibo, tuyên bố người được chọn làm khách mời mới.
Không thể không nói, trong trận đại hỗn loạn này, có lẽ ê-kíp chương trình mới là người được lợi nhất, chưa chiếu đã hot, độ thảo luận quốc dân lớn như thế, e là không một gameshow nào có thể làm được.
Mà Mạnh Nguyên Nam dùng hành động biểu đạt lập trường của ông một lần nữa.
Ông ở lại thành phố Bắc Kinh gần một tuần, buổi chiều hôm kia của tết nguyên đán, ông dẫn Mạnh Sơ bay về thành phố Giang.
Trên đường, Trần Thù Quan có tìm Mạnh Sơ, cô trả lời thẳng một câu: [Bố em đến thành phố Bắc Kinh rồi.]
Đúng là ở thật, Trần Thù Quan cất điện thoại, chậm rãi bước đến trước cửa sổ sát đất.
Tối nay không trăng, ngoài cửa sổ chỉ còn ngọn đèn đường phát ra ánh sáng mờ nhạt.
Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, Trần Thù Quan đã ở trong trường học một tuần liền mà trước nay chưa từng có, gần như mỗi ngày đều ở lại phòng thí nghiệm đến rất khuya.
Gió cuốn lá úa trên đất, va vào trên kính, vạch ra tiếng vang chói tai khác thường.
Anh đóng cửa phòng thí nghiệm, chậm rãi đi trở về dọc theo con đường nhỏ trong sân trường.
Một mình hơn ba mươi năm, hẳn phải quen từ lâu.
Anh rửa mặt, lên giường giống như mọi ngày.
Tùy tiện lật qua vài tờ tài liệu lịch sử tiếng nước ngoài chi chít, người đàn ông gỡ gọng kính vàng xuống, véo sống mũi với vẻ mặt mệt mỏi.
Hơn mười một giờ khuya, trong phòng yên tĩnh khiến lòng người cảm thấy ức chế.
Nóng nảy vô cớ trong máu.
Có lẽ chỉ có chính Trần Thù Quan biết nguyên nhân thật sự anh đắm chìm trong phòng thí nghiệm.
Cũng không giống như suy nghĩ anh có điểm đột phá mới của mấy nghiên cứu sinh tiến sĩ.
Thật ra, chỉ vì anh cảm thấy tẻ nhạt và vô vị.
Rõ ràng là những năm trước đó đều trôi qua như vậy.
*Truyện được đăng trên Wattpad của kittenctump*
Gần đến đêm giao thừa, giáo viên trong ký túc xá hầu như không còn ai.
Có vô số nam nữ tập tụ dưới màn hình đếm ngược ở trung tâm thành phố chờ giao thừa.
Bắc Kinh là thành phố cấm pháo hoa, ở trong phòng hoàn toàn không cảm nhận được bầu không khí ngày lễ, đến cả pháo hoa cũng không ngắm được.
Đợi đến khi trong điện thoại của anh không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở, Trần Thù Quan mới nhận ra, một năm mới đã đến.
Năm mới gần như là niềm vui to lớn của toàn cầu.
Tất nhiên là lời chúc mừng anh nhận được đến từ các nơi khác nhau.
Có của Trịnh Dĩnh, có của học sinh và đồng nghiệp của mình ở đại học S.
Có của bạn Oxford ở nước ngoài xa xôi, còn có của đồng nghiệp đến từ phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Berkeley.
Trong hòm thư chất đống lượng lớn video năm mới của cơ quan thí nghiệm và tổ chức nghiên cứu khoa học gửi tới.
Người