Editor: Vio
Beta: Tinh Niệm
Khóe môi hắn hàm chứa ý cười.
Khó có được sự ôn nhu.
Tô Yên sớm đã quen.
So với nàng tự mình đi thì đều nhanh hơn nhiều.
Hơn nữa được ôm cũng rất thoải mái.
Nàng thật thích.
Lúc này, trong đầu có tiếng Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, nhiệm vụ chi nhánh kịch bản, mời ký chủ trong vòng năm ngày giúp chủ nam chủ hoàn thành hóa hình. Hoàn toàn trở thành hoàng kim cự mãng."
Tô Yên mờ mịt
"Ta, ta giúp hắn?"
Việc hóa hình này còn muốn giúp?
Nàng giúp kiểu gì?
Cái này là tự thân biến hóa, nàng chưa hề nhúng tay vào a.
"Ký chủ, căn cứ kịch bản biểu hiện, là cần phải ở trong động hàn thiên tiến hành hóa hình.
Nhưng là hiện tại, hàn thiên động kia cách ký chủ ít nhất là bảy ngày đi đường."
"Vậy em còn muốn hạ nhiệm vụ này?"
"Ách ····· ký chủ, ra nhiệm vụ không phải là Tiểu Hoa an bài, Tiểu Hoa chỉ là phụ trách truyền đạt."
Tô Yên ôm cổ Hoa Khuynh.
Cẩn thận tự hỏi vấn đề này nên làm như thế nào.
Lúc ở trong thôn Xà Nhân, Hoa Khuynh cho nàng uống máu hắn.
Cho nên loại mê dược đang áp chế tu vi nàng, đến ngày mai là có thể khôi phục toàn bộ.
Trong vòng 3 ngày phải hoàn thành a.
Nàng nhịn không được ngẩng đầu nhìn Hoa Khuynh.
Tự nhiên, nàng nhìn lén cũng bị hắn bắt gặp.
Hắn ngậm ý cười ra tiếng
"Ta đẹp lắm sao?"
Tô Yên gật đầu
"Đẹp."
Đồng ý xong, nàng hỏi
"Chàng chừng nào thì hóa hình a."
Hoa Khuynh nhìn về phía nàng,
"Ta hóa hình, nàng thực sốt ruột?"
Tô Yên gật gật đầu
"Muốn nhìn chàng hoàn toàn biến thành hoàng kim cự mãng."
Vừa nghe nàng muốn nhìn.
Ý cười trong mắt hắn càng tăng.
"Sẽ được nhìn thôi."
Tại hoang mạc mênh mông vô bờ, không có người.
Nơi này là đường ranh giới giữa người và yêu.
Hướng tây là địa bàn của yêu giới, hướng đông là địa bàn của nhân loại.
Phiến hoang mạc ở giữa này là phân chia ranh giới.
Ngẫu nhiên sẽ có yêu xuất hiện, nhưng tuyệt đối sẽ không có con người xuất hiện ở chỗ này.
Ngay lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng kêu của chim diều hâu.
Sau
đó, diều hâu từ trên cao nhanh chóng lao xuống, thẳng tắp hướng tới một con chồn ở trên mặt đất.
Phanh!
Không có bị ngậm bay đi như trong dự đoán.
Ngược lại là phát ra âm thanh đao kiếm va chạm vào nhau.
Chỉ thấy, ách, nguyên bản kia một con diều hâu cùng chồn, thế nhưng ngay tại chỗ biến ảo thành hai gã nhân loại.
Tiếp đó, liền ở đằng kia đánh lên.
Bọn họ là yêu.
Vốn là nhìn bọn họ đánh nhau.
Thực mau lại có cái gì đó bay lại đây.
Là một con ong mật, mà ong mật kia cũng thực mau biến ảo thành người, cùng diều hâu đánh con chồn kia.
Một bên đánh một bên còn nghe được âm thanh tức giận.
"Cho ngươi chơi thủ hạ của lão tử, con chồn kia, lão tử hôm nay liền chặt đứt móng vuốt của ngươi!"
"Ong Mật, ngươi cũng quản nhiều chuyện quá đấy, chúng ta là thật sự yêu nhau!"
"Thật sự ông nội bay! Lão tử hiện tại dùng hai móng vuốt băm ngươi!"
Vừa nói, ba phương đánh nhau, thật nhanh đã có thắng bại.
Hai đánh một, đương nhiên là Chồn tinh đánh không lại.
Phịch một tiếng.
Ong Mật cầm đại chuỳ tử ố vàng đập cho thân thể con Chồn kia có một nửa lún xuống đất.
Sau đó, người kia lại phun ra một ngụm nước miếng tới Chồn tinh.
Bên này đang đánh nhau.
Diều Hâu huyễn hóa ra hình người, thực mau liền bắt giữ Tô Yên cùng Hoa Khuynh đang đứng xem ở một bên.
Khi nó nhìn đến hình dáng Hoa Khuynh nửa người nửa xà.
Diều Hâu kia hừ lạnh một tiếng, mắt khinh thường
"Xà nhân? Cũng thật hiếm thấy."
Xà nhân nửa người nửa yêu, bị con dân hai bên đều kỳ thị.