“Tắm rồi, tắm rồi mới đi tới đây đó.” Đúng là Lý Vũ Hân đã tắm rồi, cô cũng đã tắm rửa lên giường ngủ một lát, ngủ không được, một mình cô đơn, cảm thấy hơi sợ hãi cho nên mới đứng dậy từ trên giường lái xe tới đây.
“Gần đây công ty của cậu như thế nào rồi? Sau khi trải qua chuyện lần trước thì có ảnh hưởng gì không?” Sau khi Hứa Hiểu Tinh sấy khô tóc thì hỏi Lý Vũ Hân.
Lý Vũ Hân thở ra một hơi, sau đó nói: “Làm sao lại không có ảnh hưởng được, ba tớ vì cứu tớ đã bán đi rất nhiều cổ phiếu với cái giá rẻ mạt, với giá một nghìn năm trăm tỷ, nhưng mà bây giờ dù sao tớ vẫn là cổ đông lớn nhất. Nhưng mà số lượng cổ phần đã chẳng phải là ưu thế, bây giờ ba của tớ đã không còn quyền kiểm soát tuyệt đối đối với tập đoàn, bây giờ công việc của tớ và ba tớ còn có thể được xem là đang trên mức khó khăn, khắp nơi đều có sự phản đối, bây giờ càng ngày càng cảm thấy chuyện bắt cóc lần trước chính là một âm mưu.”
“Hả? Thôi bỏ đi, cậu nói với tớ những chuyện này thì thật ra tớ cũng không hiểu nhiều lắm, tớ cũng chỉ là một giáo viên bình thường thôi, không hiểu rõ mấy chiêu trò lừa gạt của người khôn khéo trong giới kinh doanh của bọn cậu, cũng càng không biết phải an ủi cậu như thế nào. Có điều là Vũ Hân à, tớ khuyên cậu một câu, công việc là công việc, nhưng mà công việc không phải là toàn bộ cuộc sống, không nên để cho bản thân mình chìm đắm vào công việc quá sâu. Tớ cảm thấy cậu nên tìm một người đàn ông để yêu thương lâu dài, thật sự đó.” Hứa Hiểu Tinh thuyết phục Lý Vũ Hân.
“Cái con nhỏ chết bầm kia đang đùa giỡn với tớ có phải không hả?” Lý Vũ Hân nói xong thì cầm lấy một cái gối đánh về phía của Hứa Hiểu Tinh.
“Tớ đùa giỡn cậu làm cái gì chứ? Cậu cũng đã bao nhiêu tuổi rồi, vậy mà còn chưa hẹn hò. Hơn nữa chuyện của cậu với cái thằng cha Tuấn Tuấn đó cũng đã trôi qua lâu như vậy rồi, nên buông bỏ đi. Bây giờ công việc của cậu gặp phải trở ngại, áp lực lớn, cậu càng nên phóng thích bản thân. Tớ đây là vì muốn tốt cho cậu, thật sự đó, đừng có chống đối nữa, tìm một người phù hợp rồi hẹn hò, trên đời này làm gì có nhiều bạch mã vương tử cho cậu gặp như vậy.” Hứa Hiểu Tinh nói.
“Cậu đó nha, bây giờ cậu lại thuyết phục tớ, nói cứ như là đang giải quyết chuyện đại sự cả đời cậu vậy đó.” Lý Vũ Hân không có ý tốt mà nói.
“Tớ đã giải quyết được một nửa rồi.” Hứa Hiểu Tinh cười nói.
“Giải quyết được một nửa? Đúng rồi nhỉ, tớ thật sự đã quên mất, cậu thích Diệp Lăng Thiên.” Lý Vũ Hân nói xong, thần sắc bỗng nhiên ảm đạm, sau đó hỏi: “Cậu… cậu… đã nói với anh ta là cậu thích anh ta rồi?”
“Không có, tớ vẫn là câu nói kia, tớ cảm thấy tớ nên ở chung với anh ấy nhiều hơn một chút, tớ muốn để cho anh ấy thích tớ, chủ động bày tỏ với tớ. Dù anh ấy là một người rất thành thật, nhưng mà anh ấy cũng là một người coi trọng tình cảm. Tớ tin tưởng rằng anh ấy nhất định sẽ yêu tớ, có lẽ bây giờ anh ấy đã yêu tớ rồi, chỉ là không dám nói với tớ thôi.” Hứa Hiểu Tinh mang theo vẻ mặt say mê mà nói.
“Nói không chừng cũng chỉ có mình cậu yêu đơn phương mà thôi. Hứa Hiểu Tinh, tớ nói cho cậu biết, nếu như ba mẹ của cậu biết hoàn cảnh thật sự của anh ta, chắc chắn sẽ không đồng ý cho cậu với anh ta đâu, cậu cũng nên nghĩ thêm về vấn đề này đi.” Lý Vũ Hân hơi chua xót mà nhắc nhở.
“Tớ cũng đã nói từ lâu rồi, tình cảm chính là tình cảm, vật chất chính là vật chất, mặc dù là vật chất có thể ảnh hưởng đến tình cảm, nhưng mà cả hai chuyện đó là hai việc khác nhau. Hơn nữa tớ lại là người trưởng thành, tớ thích ai, muốn sống cùng với ai thì đó là chuyện của bản thân tớ, ai cũng không thể ngăn cản được. Tớ thích Diệp Lăng Thiên đó, cả đời này đều là như thế”. Hứa Hiểu Tinh nói một cách chắc chắn.
Lý Vũ Hân nhìn bộ dạng của Hứa Hiểu Tinh, bỗng nhiên lại cảm thấy hơi ghen tị với Hứa Hiểu Tinh.
“Thôi bỏ đi, cậu còn thề non hẹn biển, cậu nói mấy lời này với tớ thì có làm được cái gì đâu? Có bản lĩnh thì cậu đi nói với Diệp Lăng Thiên đi.” Lý Vũ Hân ra vẻ thoải mái mà nói.
“Yên tâm đi, cô bạn à, tớ sẽ nói thôi. Chỉ là bây giờ chưa đến lúc, cậu đó nha, cậu cứ ghen tị đi thôi, bây giờ chị đây là hoa đã có chủ. Cậu uống