Tổng cộng 15 công đức huyền điểm, nhưng lại làm cho Diệp Dương Thành không hề có chút cảm giác vui sướng, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến hiện trường giết người, cho dù lúc trước hắn từng giết Lục Hồng Quân, nhưng giữa hai chuyện căn bản không hề giống nhau, cũng không hề có chút ý nghĩa nào tương tự.
Đây là hai cụ già bảy tám mươi tuổi tay trói gà không chặt cùng một nhi đồng vừa mới lên tiểu học ah!Vết thương dày đặc đã chứng minh hai tên tội phạm vô cùng hung ác, đồng dạng cũng làm trong lòng Diệp Dương Thành tràn ngập lửa giận ngập trời, ngay cả người già cùng nhi đồng mà vẫn có thể xuống tay, hai tên súc sinh này…hừ!Trong lòng mang theo tràn đầy lửa giận, Diệp Dương Thành bay ra khỏi hiện trường sát nhận, hai tên tội phạm tự cho rằng mình đã quét dọn toàn bộ chướng ngại vẫn không chút kiêng nể lục lọi tìm kiếm, từ cách trang hoàng của hộ gia đình này cũng biết đó là một gia đình khấm khá.
Vụ án đột nhập vào nhà cướp của cũngtừng phát sinh trong trấn Bảo Kinh, nhưng đến nỗi giết người thì Diệp Dương Thành chưa từng nghe thấy, chẳng lẽ hai người này lén lút tự gây án?Bay ra khỏi phòng ngủ kia, ý nghĩ của Diệp Dương Thành chầm chậm thanh tỉnh lại, vụ án đột nhập vào nhà trộm cướp giết người…đây hẳn xem là đại trọng án rồi chứ? Chỉ cần ngày mai có người tiến vào, phát hiện trạng huống nơi này…Trong lòng không ngừng suy tính, Diệp Dương Thành cũng không bay vào căn phòng mà hai tên tội phạm đang lục soát, đậu lên vách tường, trong đầu không ngừng tính toán, nhưng cuối cùng bị hắn hoàn toàn bác bỏ.
Vụ án này đối với Trần Thiếu Thanh mà nói chính là một cơ hội tốt, nếu như có thể tự mình bắt được hai tên tội phạm kia…nói thế nào cũng xem là một công lớn đi?Vừa không để cho hai tên tội phạm bỏ trốn, vừa phải tìm cách cho bọn hắn rơi vào trong tay Trần Thiếu Thanh…Trong đầu Diệp Dương Thành chậm rãi thành hình một kế hoạch tuy không tính là cao minh nhưng phi thường thực tế, ngay lúc hắn hạ quyết tâm chuẩn bị hành động, hai tên tội phạm hình như hoàn thành việc càn quét căn phòng kia, một trước một sau rời khỏi phòng.
Trước tiên đem đồ đạc giấu đi, về nhà trốn hai ngày, chờ phong ba lần này đi qua, chúng ta sẽ cùng ra bên ngoài tiêu sái…a! ô ô…Kháo! Mày làm gì?Tên trẻ tuổi mới nói được một nửa, bỗng nhiên thét lên chói tai, cũng may tên tráng niên phản ứng đúng lúc nhanh chóng đưa tay bưng kín miệng của hắn, sắc mặt trầm xuống, cực lực hạ thấp thanh âm khiển trách:Muốn hại chết chúng ta sao?Ô ô…Đồng tử tên trẻ tuổi co rụt lại, sau lưng truyền đến đau đớn kịch liệt làm trên trán của hắn tuôn mồ hôi lạnh, trên mặt tràn đầy vẻ thống khổ.
Lúc này tên tráng niên mới nhận thấy được khác thường, dặn dò tên trẻ tuổi không được kêu la gọi bậy, chậm rãi buông lỏng tay khỏi miệng hắn, mà sắc mặt tên trẻ tuổi đã sớm trắng bệch, không còn chút huyết sắc:Đau…đau quá…Làm sao đau?Phía sau lưng, phía sau lưng có con gìcắn tôi!Tên trẻ tuổi hít sâu một hơi, sau lưng truyền ra đau đớn kịch liệt làm cho hắn cơ hồ muốn ngất xỉu!Nghe câu trả lời của tên trẻ tuổi, tên tráng niên đưa tay cởi xuống ba lô trên lưng hắn, nhấc áo lên, ở ngay trên lưng cách vùng gáy chừng mười phân nổi lên một vết sưng đỏ lớn cỡ nắm tay trẻ con mới sinh, nhìn vết sưng đỏ kia, tên tráng niên cũng không nhịn được hít sâu một hơi:- Này…Hai tên tội phạm rời khỏi hiện trườnggây án hết sức thuận lợi, lái một chiếc xe rời khỏi thôn Cửu Phường, hai người không hề chú ý tới trên ba lô của tên tráng niên có một con ruồi trâu biến dị màu trắng ngà đang lẳng lặng nằm nơi đó.
- Ca, tôi đau quá!Còn chưa đến mười phút thời gian, vết sưng màu đỏ đã sưng tấy lớn như nắm tay của một đứa trẻ ba bốn tuổi, cảm giác vừa đau vừa ngứa kích thích thần kinh tên trẻ