-Được rồi, bây giờ anh muốn gì???-Bình tĩnh nhất mức có thể nó hỏi hắn.
-Muốn gì??? Ý cô là sao?-Hắn nheo mắt tỏ vẻ không hiểu.
-Anh đừng có mà đánh trống lảng…Tôi không nói nhiều.
-Cô đừng có mà vớ vẩn, tôi mới là người quyết định đấy!!!
-Thui…thui…tui xin lỗi mà anh đẹp trai…tha cho tui đi nha…nha…nha..... “đẹp trai như con Gin nhà tui á”
-À…coi như cô biết điều…đượ……Ê…ê…cô định lừa tình tui hả, đâu có dễ….quay lại đây…-Hắn ngoắt nó lại khi nó đang hí hửng chạy ra khỏi cửa.
-Gì nữa, tha cho tui đi, anh tôi đang đợi ở nhà, có gì mai nói nha…nha…nha…..
-Không thích!
*Bịch* tảng đá rơi xuống người nó… “không xài được mỹ nhân kế đành xài khổ nhục kế vậy hazzi…….”
-Hu…hic…hic…hu…..
-Này, tôi làm gì mà cô khóc…-Hắn bối rối…
-“Cá đã cắn câu” Anh tha cho tui đi mà, nhà tôi còn có mẹ già bị bệnh, anh thì phải đi làm xa tôi chót dại lần này mong anh thương tình mà tha thứ…hu…hu…hu… “không ngờ mình lại có thể đóng giỏi như thế, ta thấy ta thật tái giỏi ha…ha…ha”
-Hic…hic…hu…hu…cô thật đáng thương, và nhà cô thật vô phước khi sinh ra đứa trẻ như cô khi không lại trù ẻo cho tập đoàn nhà mình đang đứng nhất nhì trên thế giới bị phá sản…hu…hu…
-Hu..hu..HẢ…khoan…anh vừa nói cái gì đấy!!!
-Cô đang khóc mà, tôi khóc với cô đây, khóc tiếp đi…hu…hu
-NÀY….
-Cô nghĩ tôi là ai??? Đã nói rồi, Cao Phong này muốn gì đều được nấy…
-Okei…okei…tôi biết anh giỏi rồi, bây giờ phải làm sao anh mới chịu thả tôi đi…HẢ…
-Osin….
-Hả….
-Tôi nói cô phải làm osin vô thời hạn cho tôi….
-GÌ……anh…anh đừng có mà đùa, tôi đường đường là Trương tiểu thư mà phải đi làm osin cho anh sao….mơ à???
-Vậy thì cái Trương tiểu thư gì gì đó của cô sớm mai sẽ có mặt trên tất cả các tờ báo cùng một số tấm ảnh độc đáo cô vừa xem đó…..
-Anh…anh…dám…
-Tại sao tôi không dám.
-Vậy nếu tôi vẫn không đồng ý???
-Thì cô vẫn phải ở đây làm osin cho tôi….rồi thân thế cô bị bại lộ…rồi…blap…blap
Nó nghe mấy cái hắn nói mà chóng cả mặt, ặc…đúng là lúc đó ngu ghê á, cậu kia dù gì cũng nhà giàu gọi vệ sĩ thì khó gì….bây giờ…hu….hu….chúa ơi sao người không giúp con…… “đồng ý cái điều kiện hắn nói, tính sau”
-Được rồi được rồi…..anh đừng có nói nữa….tôi ….chấp nhận..
Hắn nhếch miệng lên tạo thành nụ cười ngạo nghễ… “cô chết chắc rồi, dám chơi tôi??? Không dễ ha….ha….ha….” Hắn bảo nó đợi sau đó đi ra ngoài, một lúc sau đi vào với một tệp giấy….
-Cái gì đây!!!
-Hợp đồng!!!
-Hợp đồng? Hợp đồng gì?
-Hợp đồng osin…Cô kí đi…
Nó hiểu ra…hóa ra hắn đã chuẩn bị từ trước rồi chỉ đợi con cá là nó cắn câu thôi, trời ơi….nó thật ngây thơ khi nghĩ chúa không giúp nó mà là hắn hành động trước chúa rồi. Vậy mà nó đã tưởng hắn cắn câu.
* Roẹt* Nó cầm cây bút kí roẹt một cái mà không để ý đến nội dung ra sao…Hắn cũng kí vào cái hợp đồng rồi mỉm cười.
-Tôi về được chưa.?
-Được rồi để tôi nói tái xế đưa cô về….
-Không cần, cái loại như anh mà tốt vậy sao….
-Vậy thì không tiễn…..bye…bye….
-Anh đúng là âm binh…
-Khỏi khen….nhớ ngày mai….
-BÍT RỒI *RẦM*……
Nó tức tối đi ra khỏi nhà hắn bắt một chiếc tãi về thẳng nhà….Lòng nó nóng lên “Gì chứ, osin thật nực cười, anh cứ chờ đi Trần Cao Phong, tôi mà không chơi anh mấy vố tôi không phải là Trương Ánh Linh này…ha….ha…ấy chết trễ rồi….”-Bác tài xế ơi đi nhanh chút giùm cọn ạ.
Sau khi cai dáng hình nhỏ bé của nó đi lên taxi, hắn mỉm cười nhẹ, nó thật giống…..cô ấy, lần đầu nhìn thấy nó hắn ngạc nhiên không nói nổi, cái đấm mà nó dành cho hắn hôm đó không làm hắn đau, nhưng thực sự hôm đó hắn rất đau, nỗi đau trong tim vì nó rất giống cô ấy………
Hồi tưởng lại quá khứ…Trên một cánh đồng có hai đứa trẻ đang nô đùa với nhau rất vui vẻ, đứa con gái chạy phía trước, khuôn mặt thiên thần nở nụ cười tươi còn phía sau một đứa con trai khuôn mặt đẹp trai, mái tóc hung đỏ bay trong gió đôi mắt đen ánh lên niềm vui.....
-Này gió anh làm gì mà chậm vậy??? Anh mà không nhanh lên là em đi trước đó…
-Em chạy nhanh như thế làm sao anh theo kịp....
-Không kịp cũng phải kịp...
-Em đừng có vô lí thế chứ...
-Anh nói em vô lí???-Đứa con gái chợt dừng lại không chạy nữa...-Hu...hu....hic...hic....
-Thui cho anh xin lỗi mà!!! Anh không cố ý, đùng khóc nữa mà......ơ...ơ...ơ...
-Anh bị em lừa rồi....ha...ha....ha....bắt em đi này....-Nói rồi cô bé vui vẻ chạy đi để lại đằng sau đứa con trai mặt đỏ lên vì tức.
-Em dám lừa anh, coi ảnh xử em như nào, đứng lại....
-Lêu lêu, bắt em đi...ha....ha...ha...
Hai