Nồi trên chiếc xe mui trần sang trọng, mặt nó hầm hầm…
-Ê, đừng nói ông anh rảnh rỗi đến mức lên thăm trường cũ…???-Nó quay sang Huy đang lái xe mà cười toe toét, mà chất vấn.
-Tất nhiên rồi, chứ em nghĩ làm sao?-Huy không quay sang nói.
-Được rồi, cứ coi như cái chuyện đó có thật…vậy chẳng lẽ tình cờ biết được cái chuyện rắc rối của lớp em rồi vô mà giúp?
-Có thể nói là vậy…
-Anh à, tưởng em là con nít lên ba sao? Không tin.
-Ừm, nhưng thực ra là nó tình cờ thiệt mà…chỉ khác có một chuyện…
-Hửm…???
-Không phải anh tình cờ mà là cái tên hacker bên W.T tình cờ xâm nhập đúng lúc lớp em gặp rắc rối chứ bộ…-Huy vừa nói vừa nhe răng mà cười, nó lắc đầu chán nản…
-Biết ngay mà, anh mà tốt vậy em đã không còn là Ánh Linh…
-Hihi, anh là biết em tốt với anh nhất đấy…
-Ai bảo, em không tốt đâu.
-Lùn, giúp anh lần này đi mà.
-Tại sao em phải giúp?
-Công ti của anh hợp tác với công ti nhà em đấy nhé!!!
-Kệ anh chứ, công ti nhà anh là công ti nhà anh, công ti nhà em là công ti nhà em. Liên quan gì?
-Có nghĩa là em không giúp???
-Tất nhiên.
-Hờ, vậy có cần anh thưa với chú chuyện em là tay đua mô tô suất sắc bên Hàn không? Hử?
-Làm gì có bằng chứng? Anh dọa em hử.-Nó cười hì hì.
-Ờm, được rồi. Anh định nếu em giúp anh vụ này, anh tặng em cái ipod mới nha, có tất cả các bài em thích luôn ấy…
Mắt nó sáng rực…
-Thật…sao…???
-Tất nhiên, không những thế, còn tặng luôn một buổi ăn mì Ý ở nhà hàng của anh nữa…
-EM ĐỒNG Ý…
Sau câu nói của nó, Huy cười toét miệng, lái chiếc mui trần về thẳng công ti anh. Bước vào công ti, mọi ánh mắt ngạc nhiên đổ về phía nó. Nó nhìn vô cùng trẻ con trong bộ đồng phục tuy nhiên cũng không kém phần dễ thương, ngạc nhiên hơn là nó đi cùng vị chủ tịch không bao giờ có con gái đi theo này. Nhưng không ai dám thắc mắc, vì chuyện của chủ tịch nhân viên không được lắm chuyện mà xen vào. Mọi người chỉ cung kính. Cùng Huy đi đến thang máy riêng đi lên căn phòng cao nhất, nó chỉ im lặng cho đến khi bước qua cánh cửa.
-Này, em làm gì mà căng thẳng thế?-Huy nhìn nó cười hỏi.
-Anh còn nói, không phải tại nhận viên của anh cứ nhìn em chằm chằm sao?
-Chắc tại em đẹp nên người ta nhìn.
-Ờm, chắc thế!!!-Nó vỗ ngực tự hào.
-Thôi đi cô, mắc bệnh ảo tưởng.
-Anh có tin em loan toàn công ti là vị chủ tịch nghiêm túc này từng đua xe thua em nhá.
-Lè, mấy người đó mà dám nghe.
-Hazzi…anh áp bức nhân viên quá rồi.
-Ý, anh vô cùng tốt nha. Mà thôi, tập trung vào việc chính. Máy bên kia.-Huy nói rồi chỉ vào chiếc laptop hiện đại nhất, nó đến bên chiếc laptop vươn vai bắt đầu cho một cuộc chiến.
Hờ, lại là một tên muốn ăn cắp dữ liệu sao?
-Tên này hoạt động từ khi nào vậy?
-Hôm qua.
-Bức tường của công ti anh cũng coi như là chắc chắn nhưng hắn cũng không phải dạng vừa đâu.
Huy nhíu mày, không hiểu nó nói gì.
-Sắp sập tường rồi.
Nó nói một cách bình thường rồi nhìn Huy cười, anh cũng cười lại. Gì chứ, nếu nó đã cười thì không có chuyện gì rồi. Nó nhìn màn hình laptop với các dãy số vụt qua một cách nhanh chóng, hai bàn tay không ngừng hoạt động trên bàn phím, tốt lắm, tên trộm này coi như có tay nghề. Nó khá hứng thú với vụ lần này, hiếm lắm nó mới gặp được một người giỏi như vậy. Nó chặn, tên kia lại