Sáng thứ bảy…Tại biệt thự GR…
-Thưa tiểu thư, đến giờ dậy rồi ạ.-Ông quản gia đứng bên giường nó kính cẩn.
-Ưm…-Không động tĩnh.
-Thưa tiểu thư, đến giờ dậy rồi ạ!!!-Nói lần hai.
-……….
-Thưa tiểu thư…
-CHÁY NHÀ..À…À….-Ông quản gia định kêu lại lần ba thì một giọng nói vang lên kèm theo đó là tiếng hét “A…A…A…” của cái người được gọi là tiểu thư ấy…
-Đâu…đâu…cháy nhà ở đâu? Lửa có đến đây không?-Nó lay lay ông quản gia-đối tượng lọt vào tầm mắt của nó đầu tiên.
-Thưa tiểu thư…bình tĩnh ạ! Là do thiếu gia kêu đấy thưa cô!!!
-Thiếu gia? Thiếu gia nào?-Nó hỏi một câu nhẹ tênh.
-Là Cao Phong thiếu gia thưa cô!-Ông quản gia sợ hãi.
1 giây…2 giây…3 giây…
-GIÓ ĐỘC…TÔI HẬN ANH…
Ở dưới nhà, mọi người đang ăn sáng thì nghe thấy tiếng hét của nó, giật mình, đồng loạt phun…
Phun cơm…
Phun nước…
Phun thịt…
……
Sau khi định thần lại, tất cả các đôi mắt hướng về phía Cao Phong tội nghiệp…
-Này, mày làm cái gì khiến nó hành hạ như vậy hả?-Kiệt hỏi.
-Có làm gì quá đáng đâu? Gọi nó dậy thôi mà!-Hắn cũng vừa thoát khỏi sự giật mình, ngu ngơ nói.
-Cái gì? Ông anh gọi nó dậy á?-Nhi hỏi như không tin.
-Ừ..
-Nhưng anh mới xuống ăn thôi mà!-Đến lượt Tuấn hỏi.
-Thì gọi nó xong là xuống đấy!-Hắn nói tỉnh bơ…
-6h…-Đức và Hạnh cùng đồng thanh bằng một giọng yếu ớt.
-Thì sao?
-Trời ơi, mày ngu thật hay giả ngu vậy? Con Lùn ấy, sâu ngủ chính hiệu đấy. Chủ nhật không bao giờ nó dậy lúc 6h đâu…-Mỹ Anh tức quá nhìn hắn mà kêu lên. Mọi người trong bàn ăn gật đầu đồng tình.
-Thảo nào…Mày bị nó hận đến thế!-Kiệt lắc đầu. Đến lượt hắn sờ sợ +_+!
Con gái con đứa mà…đẹp nết thế!
Nó bước xuống, ngắp ngắn ngáp dài nhìn hắn đầy căm thù. Hắn thấy vậy cũng nhìn lại nghênh nghênh. Sau khi ăn hết bữa sáng trong cái không khí âm u, cả đám kéo nhau ra phòng khách.
-Này, tụi bây có cảm thấy lạ không?-Nó hỏi
-Lạ cái gì?
-Cái vụ con ma ý. Sau vụ đồ lau bảng thì ỉm luôn. Có liên quan gì không ta?
Nghe nó nói thế, cả đám cũng ngồi lại suy nghĩ. Đúng là…thế thật…
-Ý mày là…lớp 10A1 có liên quan đến vụ mấy con ma?-Mỹ Anh hỏi.
-Cái này chỉ là tao phỏng đoán thôi. Vụ này còn chưa biết được.
-Nếu thế, ta chỉ cần coi lại camera là được mà.-Kiệt nói.
-Em tìm rồi, nhưng mấy cái camera ở trường hôm ấy lại không hoạt động.
-Không hoạt động?-Cả đám đồng thanh ngạc nhiên.
-Gì lạ vậy? Tại sao nó lại không hoạt động?-Hạnh thắc mắc.
-Ừm, tao thấy nó giống như bị ai đó hack ý.-Nó rụt tè nêu lên suy nghĩ.
Tất cả rơi vào im lặng hồi lâu…
-Vậy bây giờ tính sao?-Cuối cùng Nhi cũng lên tiếng phá vỡ sự yên lặng.
-Bây giờ…cứ để đó xem thế nào rồi…tính sau…
-TRỜI..~ Cả bọn sau khi nghe câu nói đầy âm u của hắn thì kêu trời mà ngửa ra ghế.
-Thôi chán quá à…! Hay làm gì đi.-Nó ngồi đó mà kêu lên đầy chán nản.
-Tui cũng thấy chán quá à…hay là…giờ tính luôn đi, để sau làm gì.-Đức nói rồi cười bí hiểm.
-Đúng á, tao thấy vậy là đúng á!!!-Tuấn nói giọng đầy nguy hiểm thế rồi, cả bọn nhìn nhau gật đầu.
Thế là 8 con người chia thành bốn chiếc xe mà đi. Hắn với nó tuy là kẻ thù không đội trời chung nhưng vì nó đặc biệt thích đi xe mui trần mà trong đám chỉ có hắn có cùng niềm đam mê nên hai người đành hợp tác đi chung một chiếc xe. Hai ánh mắt nhìn nhau tóe lửa.
-Nhi ơi…mày đi xe với tao không?-Tuấn hỏi cô bạn đồng