Y im lặng nhìn cô ta một chút rồi cất giọng...
- Y : Cái áo khoác này ta tặng cho muội, từ nay không được ăn mặc như vậy nữa, muội sẽ gặp rắc rối với các Phi Tần khác.
- Thuần Quý Nhân : Nương Nương, dòng tộc của thần thiếp thường mặc y phục như vậy nên thần thiếp không biết, nhất định từ nay sẽ sửa lại.
- Y : Chuyện này nếu để lâu sẽ nguy hiểm cho các muội, xem ra Bổn Cung phải đến Diễm Linh Cung một chuyến rồi! Muội cứ về trước, Bổn Cung sẽ tới ngay!
Thuần Quý Nhân trở về Diễm Linh Cung, hắn cũng đi theo.Y quay trở về dẫn theo nhiều người cùng Tường Lam đến Diễm Linh Cung, hiên ngang ngồi trên kiệu, toác ra phong thái ngút trời của một Quý Phi.
_ Diễm Linh Cung _
- Diễm Phi : Ngươi mới đi đâu về đó? Bổn Cung nghe bảo, hôm nay ngươi đến Chính Điện từ sớm?
- Thuần Quý Nhân : Thần...thần thiếp xin thỉnh an Diễm Phi Nương Nương!
Ả ta bóp miệng cô trừng mắt lên....
- Diễm Phi : Mới vào Cung không được bao lâu, chức vị thấp hèn phải ở cùng ta mà dám quyến rũ Hoàng Thượng.
Ta cảnh cáo ngươi nếu muốn sống yên ổn trong Diễm Linh Cung, thì phải sống như một con chó ngoan, biết nghe lời chủ.
Nếu ngươi dám có ý đồ tranh sủng với ta thì cẩn thận cái mạng của hai ngươi đó.
- Thuần Quý Nhân : Diễm Phi, thần thiếp cũng là Phi Tần mới nhập Cung, nếu Hoàng Thượng đã nhắm vào ai, có chạy đằng trời cũng không thoát.
Ả giơ tay định đánh vào má cô thì Y nhanh tay chụp lại, trợn mắt lên nhìn ả.
- Diễm Phi : Thần thiếp xin thỉnh an Quý Phi Nương Nương! Quý Phi Nương Nương...tại sao hôm nay người lại có nhã hứng đến Cung của thần thiếp?
- Y : Dù sao thì Bổn Cung cũng là Quý Phi, Hậu Cung có thêm Phi Tần mới thì Bổn Cung cũng phải đến xem các muội ấy thế nào chứ.
Lưu Quý Phi đã đến Phụng Mai Cung thì Diễm Linh Cung Bổn Cung sẽ đến.
- Diễm Phi : À...ừm thần thiếp mời Quý Phi Nương Nương vào dùng trà.
- Y : Bổn Cung muốn gặp Dung Quý Nhân, muội ấy đâu rồi?
- Diễm Phi : À...Dung Quý Nhân đêm qua lúc vừa vào Cung đã nhiễm phong hàn, muội ấy đã nghĩ ngơi rồi!
- Y : Bổn Cung muốn đến thăm muội ấy, mau dẫn đường đi.
- Diễm Phi : A...Quý Phi Nương Nương thần thiếp muốn người dùng thử loại trà mới.
- Y : Không cần, nếu là trà mới thì hãy để Hoàng Thượng dùng trước.
Thuần Quý Nhân, muội dẫn đường được không?
Cô dẫn Y đến căn phòng nhỏ ở cuối Diễm Linh Cung.
Y ngang nhiên bước đến đó.
Thấy cửa bị khóa ở ngoài, Y chau mày nhìn cô ta, hỏi...
- Y : Tại sao lại khóa cửa phòng của Dung Quý Nhân?
- Diễm Phi : Dung Quý Nhân bị cảm rất nặng, thần thiếp sợ có người làm phiền muội ấy, nên mới....khóa cửa để muội ấy nghỉ ngơi.
- Y : Tại sao không truyền Thái Y? Mở cửa ra, Bổn Cung muốn vào thăm muội ấy.
Tường Lam gọi Thái Y đi.
- Diễm Phi : Quý Phi Nương Nương, nếu người vào trong sẽ bị lây nhiễm phong hàn!
- Y : Nói tóm lại Diễm Phi đây không muốn mở cửa? Vậy ta tự mở...
Y vẩy tay, thái giám sau lưng Y cầm búa bước lên, đập mạnh vào ổ khóa.
Cửa phòng mở toang, Y bước vào trong.
Căn phòng nhỏ xíu, dơ bẩn không ai dọn dẹp, khói bụi bay mịt mù, ở góc tối trong phòng.
Dung Quý Nhân hai tay ôm đầu gối, mặt mày bê bết, hai má sưng to lên, tay chân thì bầm tím, vô cùng sợ hãi.
- Y : Đây mà là nơi cho người ở sao? Dù sao Dung Quý Nhân cũng là thê thiếp cũng Hoàng Thượng tại sao lại xếp cho muội ấy căn phòng như thế này? Đến phòng chứa củi ở Đoan Nguyệt Cung còn khang trang hơn.
Y lườm ả ta rồi tiến gần đến Dung Quý Nhân, cô ấy sợ hãi rụt người lại.
- Dung Quý Nhân : Diễm Phi Nương Nương xin người tha cho thần thiếp, thần thiếp không dám nhắc đến Đoan Quý Phi nữa đâu!
Y đưa tay về phía cô mỉm cười dịu dàng...
- Y : Là ta!
Cô ngước lên nhìn thấy Y, bỗng khóc nức nở, Y đỡ cô đứng dậy đi sang phòng Thuần Quý Nhân cho cô nằm tạm trên giường.
Phòng của Thuần Quý Nhân