Ngay sáng hôm sau, Y cùng Lưu Quý Phi nhanh chóng đến Nhị Cung thỉnh an.
Vừa đến đã gặp các vị thái Phi đang ngồi cùng nhau trò chuyện.
Thấy hai người đến họ rất thân thiện chào đón, chỉ riêng Phùng Thái Quý Phi có chút không thoải mái ngoảnh mặt sang hướng khác.
- Y : Thần thiếp Đoan Minh Nguyệt, xin thỉnh an các vị thái Phi!
- Thục Thái Tần : Thì ra là Đoan Quý Phi, Bản Cung có biết đến con.
Quả thật đặt biệt hơn các Phi Tần khác của Hoàng Đế.
- An Thái Phi : Hai con đứng lên đi, con là Đoan Quý Phi, vậy chắc cô gái này là Lưu Quý Phi có phải không?
- Cửu Thái Phi : Năm đó Hoàng Đế đăng cơ, Bản Cung chỉ mới gặp mặt Đích Phúc Tấn, hai Trắc Phúc Tấn và bốn Cách Cách.
Con mới vừa nhập Cung sao?
- Y : Hồi Cửu Thái Phi, thần thiếp nhập Cung chỉ mới được một năm.
- An Thái Phi : Chỉ một năm mà đã được làm Quý Phi rồi sao? Có vẻ Hoàng Đế rất sủng ái con.
Phùng Thái Quý Phi ngồi đó không nghe lọt tai nhìn họ rồi lên tiếng.
- Phùng Thái Quý Phi : Các người không nghe rõ hay cố tình không biết vậy? Đây là Đoan Minh Nguyệt, con trai của Đoan Phu Nhân năm đó.
Chức vị Quý Phi bây giờ, chẳng qua là dựa vào Thái Hậu xem trọng ngạch nương của ngươi.
Thục Thái Tần khó chịu định lên tiếng, Y đã nhanh nhẹn giải bày.
- Y : Thần thiếp biết thân phận của mình đều là do Thái Hậu ban cho.
Thần thiếp cũng không dám nhiều lời.
- Thục Thái Tần : Vậy hôm nay con đến...là có việc gì sao?
- Y : Sắp đến lễ vạn thọ của Thái Hậu, năm nay Diệp Tần lại hạ sinh được Đại a ca.
Quả là điều may mắn.
Thái Hậu muốn mời các vị thái Phi đến dự buổi lễ vạn thọ góp vui hỷ sự của Hoàng Cung.
- Phùng Thái Quý Phi : Hoàng Đế đăng cơ đã gần chục năm, chưa năm nào mời chúng ta đến tham dự bữa dạ yến nào.
Năm nay bỗng mời đến dự lễ vạn thọ, có phải đã quá bày vẻ?
- Cửu Thái Phi : PHÙNG THÁI QUÝ PHI!!! Cô bây giờ cũng đã lớn tuổi rồi, sao có thể ăn nói hồ đồ như vậy? Nên nhớ kĩ bây giờ cô là Thái Quý Phi chứ không phải Quý Phi năm đó Tiên Đế sủng ái.
Người đang nắm trong tay cả đất nước là con trai ruột của Thái Hậu.
Cô muốn con trai và con gái cô xem cô là trò cười sao?
Bà ta tức giận phát điên lên lên, Y nhanh nhảu tiếp lời.
- Y : Biết Phùng Thái Quý Phi chỉ là nhất thời khó chịu, mấy năm qua Thái Hậu an tỉnh một lòng hướng phật, lễ vạn thọ tổ chức không quá lớn.
Năm nay vì Hoàng Cung có tin vui, đại phúc đại hỷ, lễ vạn thọ phải tổ chức thật lớn.
Nên mời các thái Phi góp mặt.
Một năm nay nhập Cung thần thiếp chưa từng đến Nhị Cung thỉnh an.
Thật thất lễ, nay thần thiếp đến mang theo một phiến đá Thạch Anh, kính dâng Phùng Thái Quý Phi.
Bà ta nghe đến Y mang tặng lễ vật cho mình, cũng bỏ qua chuyện của Cửu Thái Phi, quay đầu nhìn phiến đá Y mang tới.
- Phùng Thái Quý Phi : Chữ Tâm?
- Y : Hồi Phung Thái Quý Phi, đó là tâm trong tâm thanh tịnh an yên, đời đời phúc đức.
Bà ta nhếch mép, phẩy tay, tỳ nữ bên cạnh nhận lấy lễ vật.
- Phùng Thái Quý Phi : Rất biết nịnh hót!
Bà ta sải bước trở về Cung, các thái Phi một lượt cười phá lên.
- An Thái Phi : Đứa trẻ này thật thông minh!
- Cửu Thái Phi : Hay lắm, từ nay mỗi khi nhìn tới phiến đá cô ta sẽ nhìn thấy bản thân mình.
Ai cũng hiểu được chỉ có mỗi cô ta không hiểu.
- Thục Thái Tần : Bản Cung đoán, chữ "tâm" đó không phải là tâm thanh tịnh an yên.
Mà là tâm đầy ác niệm, ắc gặp quả báo.
Có phải không.
- Y : Thần thiếp nào dám!
Thục Thái Tần nhìn Y cười hài lòng.
Lấy một miếng bánh bẻ là đôi đưa cho Y và Lưu Quý Phi.
- Thục Thái Tần : Đây, cho hai đứa.
Sau này phải là huynh muội tốt đấy! Quả thật rất giống ngạch nương của con, thông minh lắm!
Bà xoa nhẹ đầu Y, cả hai người xong việc, rời khỏi Nhị Cung.
Lưu Quý Phi cũng phá lên cười.
- Lưu Quý Phi : Huynh thật to gan, bà ấy sẽ moi tim huynh ra.
- Y