_ Lễ Vạn Thọ _
- Thái Hậu : Các Phi Tần đã có mặt đông đủ hết.
Chưa đến ngày vạn thọ, ai gia đã nhận được rất nhiều lễ vật từ các con rồi.
Thật chu đáo!
- Hắn : Hoàng Ngạch Nương, các phi tần đã gửi quà đến cho người hết rồi sao?
- Thái Hậu : Phải, toàn là những lễ vật quý giá.
Hoàng Đế, con xem, miếng Ngọc Phỉ Thúy này được điêu khắc rất tinh tế, cầm vào làm ấm tay.
Đây cũng là quà của một trong các phi tần đó.
- Hắn : Liệu...người đó là ai mà lại khiến Hoàng Ngạch Nương yêu thích món quà này như vậy?
- Thái Hậu : Không không, món quà nào ai gia cũng thấy rất thích, nhưng những món quà các phi tần mang đến rất lớn, không tiện mang theo.
Chỉ có người này tinh ý, tặng một món quà nho nhỏ, nhưng khiến ai gia rất hài lòng.
Ai gia có thể mang theo mọi lúc, Y còn rất chu đáo tặng cho Hồ Diệp Cô Cô một cái giống như của ai gia.
Ý nghĩa vô cùng đặc biệt.
Nói tới đây, hắn đưa mắt nhìn Y.
Thấy Y chỉ nhìn Thái Hậu cười nhẹ nhàng, hắn liền đoán ra.
- Hắn : Là Đoan Quý Phi.
- Thái Hậu : Đúng vậy! Là Đoan Quý Phi đã dâng tặng ai gia.
Các phi tần đều đưa mắt nhìn Y, khó chịu nhất vẫn là Hoàng Hậu.
Cô ta cũng dâng cho Thái Hậu một món quà nhỏ, đó là một cặp bông tai hồng ngọc.
Nhưng Thái Hậu không đeo, chỉ nâng niu miếng ngọc phỉ thủy của Y.
- Hoàng Hậu : Hoàng Ngạch Nương, nhi thần kính người! Kính chúc Hoàng Ngạch Nương, vạn sự như ý, phúc trạch kéo dài.
Cô ta uống hết ly rượu, Phùng Thái Quý Phi nhìn ra được cô ta đang khó chịu.
- Phùng Thái Quý Phi : Xem kìa, Hoàng Hậu lễ phép, hiếu thảo như vậy, Thái Hậu thần thiếp ngưỡng mộ con trai của người có được đích thê ngoan hiền như vậy.
- Hoàng Hậu : Tạ Phùng Thái Quý Phi đã khen!
- Thục Thái Tần : Ngược lại, thần thiếp ngưỡng mộ Đoan Phu Nhân, sinh ra một đứa trẻ thông minh như vậy.
Lại xinh đẹp muôn phần, nhìn vào là thấy được tâm thiện.
Thục Thái Tần yêu thích Y nhất, bà cũng là người manh động nhất.
Mẫu tộc của bà khiến nhiều người nể sợ.
Cho nên đương nhiên, bà là chỗ dựa vững chắc cho Y.
- Thái Hậu : Phùng Thái Quý Phi nói có lý, Hoàng Hậu à.
Con đang là tấm gương của nữ nhân trong thiên hạ, phải nắm vững Hậu Cung.
Không được khiến Hoàng Đế phiền lòng.
- Hoàng Hậu : Nhi thần đã rõ!
- Thái Hậu : Lục Cung nhiều việc, một mình Hoàng Hậu thật sự không xuể.
Đoan Quý Phi, từ nay con quản lí chi tiêu sổ sách của Đông Tây Lục Cung, ai gia tin tưởng con.
Nhất định phải làm được!
- Hoàng Quý Phi : Thái Hậu, chuyện chi tiêu của Lục Cung thần thiếp...
- Thái Hậu : Hoàng Quý Phi! Ai gia đang nói chuyện với Hoàng Hậu và Đoan Quý Phi, con chen vào lên tiếng.
Không có phép tắc!
- Hắn : Hoàng Quý Phi, Thái Hậu đang lo việc của Lục Cung quá nhiều nên mới giao cho Đoan Quý Phi.
Trẫm thấy cũng rất ổn!
- Thái Hậu : Hoàng Hậu đương nhiên ai gia không lo lắng, còn lại nói trắng ra, ai gia không tin tưởng! Hoàng Quý Phi tuy thông minh, xinh đẹp hơn người.
Nhưng...không biết giữ cái miệng của mình, muốn nói gì thì nói đó! Ai gia không thể tin tưởng!
- Hoàng Quý Phi : Thần thiếp biết tội!
- Thái Hậu : Thôi đi, tất cả cứ tiếp tục dùng thiện! Sanh thần của ai gia trong năm nay rất đặc biệt! Đại a ca đâu rồi?
- Y : Hiền Ma Ma!
- Thái Hậu