Nhưng Bút Vận cũng phải công nhận nữ phụ này đáng thương thật, nhìn khách quan thì cũng không giống như chị gái nữ chính mưu mô,xảo quyệt ,cô bé vốn rất đơn thuần nhưng chỉ vì tình cảm đặt sai người mà cả đời bị hủy hoại. Chợt cô lại nhớ tới một chi tiết nữa trong sách: "Trời hôm nay vốn rất đẹp, là thời khắc tia nắng cuối cùng sắp chào tạm biệt, tôi đã gặp một chàng trai với mái tóc màu khói....", đây là lời dẫn của nữ chính trong phần ngoại truyện về cuộc gặp gỡ với nam phụ. Bút Vận cảm thấy may mắn vì đã vô tình đọc được những phần spoiler* nhỏ trên các nhóm ngôn tình.*spoiler: tiết lộ tình tiết trước (giống như là tóm tắt, những đoạn trích để lộ phim), đây là điều không khuyến khích vì nó có hể ảnh hưởng tới cảm giác khi đọc, xem phim.Cô vội vàng nhìn ra ngoài ô cửa sổ, ánh chiều tà sắp tắt chuyển thành màn đêm u tối. Bút Vận thầm chửi thề một tiếng rồi vội khoác một chiếc khoác mỏng, mang một đôi dép nào đấy chạy ra ngoài nhà."Phù...phù..." Cái sân vườn rộng lớn này cứ như đang cố ngăn cô lại. Lia mắt sang phía bên phải, Bút Vận thấy một đôi giày patin liền mang vào, chốc lát cô đã có thể rời khỏi sân vườn. Lại nhìn lên bầu trời, những tia hoàng hôn đang dần lụi tàn làm cho lòng cô càng trở nên rối bời hơn, cô nhanh chóng chạy đi khắp nơi để..."Rầm" Bút Vận đâm sầm vào ai đó, đúng lúc ấy khung cảng bầu trời giờ đã hoàn toàn thay thế bằng một màu đen tối. Những chiếc cột đèn bên đường lúc này đồng thời sáng lên, cô ngẩng mặt, trong lòng thầm tiếc vì không gặp được Vân Phong."Này, cô đè lên người tôi rồi." Một giọng nói trầm ấm mang theo cả sự cuốn hút vang lên làm Bút Vận giật mình. Người đó đang nằm dưới thân cô, cô vội vàng đứng dậy còn giương tay cả về phía anh ta nhằm đỡ dậy."Anh có sao không?". Nhưng do chân vẫn đang mang đôi patin, khi anh nắm tay cô đứng dậy thì cô lại có chút không vững, cả thân người luống cuống sắp ngã. Người kia thấy thế, thuận đà kéo cô lại phía mình, theo quáng tính cô ở trọn trong lòng anh ta. Cảm giác ấy khiến tim cô đập "thình, thịch"."X...xin lỗi ạ! Tôi thật sự không cố ý, thành thật mà xin lỗi!" Cô lúc này đã khống chế được đôi giày bèn đẩy nhẹ người kia rồi xin lỗi. Khi nhìn