Bút Vận nghe vậy rất bất ngờ, Vân Thâm đã đồng ý đi với cô chỉ vì muốn nghe lý do vớ vẩn đấy thôi sao,? Hơi sai sai nhưng may thật, gặp được anh rồi khiến cô mừng muốn khóc luôn đấy!Bút Vận cứ lướt trên đôi giày patin chầm chậm, đi bên cạnh là Phong. Cô thầm cảm ơn Lâm An trước đó cứ ngày ngày lôi cô đi tập trượt patin, nếu không chỉ chậm một khắc thôi thì cô có lẽ đã bỏ lỡ người này. Thế rồi, nam phụ đang đi bên cô, vậy nữ chính đâu? Tiểu Vận quay đầu lại phía chỗ lúc nãy, ở xa xa có bóng người, là một cô gái trông cực kì trang nhã, có khí chất. Là nữ chính ư? Ánh mắt cô ta cứ hướng về phía này, mái tóc xõa đen huyền cứ thế bay trong gió, biểu cảm của cô... là vẻ cực kì khó chịu.Bút Vận thầm hít một hơi thật sâu vào, khí trời lạnh, không khỏi có chút rét run với ánh mắt ấy. Sao cô ấy lại nhìn như thế? Chẳng lẽ là do cô đi với Vân Phong? Nhưng trong truyện thì nữ chính lúc mới gặp không mấy thích thú với anh ta mà.Cô cũng chẳng quan tâm gì nhiều, có nam phụ của cô là được rồi. Cô quay đầu lại, ánh mắt bất chợt chạm ánh mắt của Vân Phong đang nhìn cô :"Cô nhìn ai thế?"Nhận được câu hỏi của anh, cô trả lời:" Người mà đáng lẽ anh nên gặp chứ không phải tôi" Cô nói nửa rõ, nửa không một đáp án làm cho Phong cũng phải quay đầu để nhìn. Câu trả lời cho cô sau cái nhìn ấy chỉ là "phì" một cái của anh. Nghe ra được sự ngạo mạn trong đó khiến cô hoang mang về dòng đời.???"Anh không thấy cô ấy rất... sao sao, đại loại là có khí chất mạnh mẽ khơi gợi hứng thú í!" Đáp án làm cô không ngờ tới, không phải trong nguyên tác là anh sẽ thấy một người phụ nữ mạnh mẽ, có sự thu hút sao?"Cô ta sao? Tầm thường quá, phải bất thường đụng trúng tôi như cô mới gọi là đặc biệt!" cười rồi, anh cười với cô rồi, nhưng lại là châm biếm việc cô đụng trúng anh."Tên đáng ghét này!"------------------------Về tới "nhà hiện tại", cô gọi người ra mở cổng rồi đưa Phong vào trong. "Thì đại khái đây là nhà tôi...""Ồ! Nhà cô cũng to thật đấy nhể." anh quay sang nhìn Bút Vận. Hóa ra cô gái này là thiên kim tiểu thư sao? Liệu cô ta có khác gì những cô gái khác không?Vứt đôi giày đang mang sang một bên, cảm giác thoải mái ở chân khiến cho khuôn mặt cô có biểu cảm thỏa mãn trông đáng yêu hơn. Cô dang hai tay sang như muốn ôm trọn cả thế giới vào lòng, Vân Phong thấy cô lúc này cũng cảm thấy thoải mái theo, bên cô tạo cho anh cảm giác không bị gò bó, mà rất tự nhiên. "Thịch'