Phùng Tiểu Văn bắt xe buýt tới trường, cổ và cách tay mỏi nhừ vì tối qua hoạt động mạnh.
Chả là hôm qua lúc đang làm thêm ở quán cafe thì từ đâu chui ra mấy thằng giang hồ dởm. Tự nhiên lòi đâu ra rồi một hai đòi thu tiền bảo kê.
Haiz, nhưng mà chúng nó phải biết là ngàn vạn cái quán trên khu phố này, chỉ có Cafe’ mèo ( tên quán cafe nha ) là không được đụng đến a.
Ngu quá sức luôn.
Cuối cùng tụi nó bị chị Mai Lam đập cho bầm dập rồi còn bị lên đồn ngồi uống nước chè với mấy anh cảnh sát luôn.
Phùng Tiểu Văn nhớ lại thảm cảnh hôm qua mà lắc đầu thở dài. Tối qua lúc sơ ý nên bị một thằng ất ơ nào đấy cho nguyên một gậy vào vai. Hôm nay cậu vẫn còn đau nhức muốn chết.
Nhưng thằng đó cũng ăn một đấm của cậu rồi, thẳng mặt luôn a.
Phùng Tiểu Văn mang khuôn mặt phờ phạc đến trường. Thấy vậy, con dân 11-9 bắt đầu sục sôi.
_ Anh Mạn Thiên, anh có sao không ? Anh nói cho em biết đi, bọn đó ở đâu ? Em đến em đánh chetme chúng nó chút giận cho anh !!!
Lưu Quách biệt danh tiểu Hổ đi đầu nói.
_ Phải đó anh Mạn Thiên, anh nói đi. Chỉ cần anh nói một tiếng cả lớp 11-9 chúng ta sẽ xử đẹp tụi nó.
Đến cả Tiểu Hoa cũng bức xúc đến đập bàn.
Chỉ tội cho cái bàn mới dùng được hai hai tuần.
Cả ban chín ai nấy đều sục sôi ý chí trả thù cho Phùng Tiểu Văn làm cậu cảm động suýt khóc. Tuy cách làm có hơi hướng bạo lực xíu.
Dường như chỉ có Tâm Như Phúc là bình tĩnh hơn cả, ra ngoài hành lang gọi điện thoại.
Từ sau vụ chuốc say để hóng hớt chuyện tình cảm nhà người ta, cậu và Tâm Như Phúc đã thân nhau hơn rất nhiều. Giờ hai người đi với nhau luôn có cảm giác cả hai chính là một cặp anh em chí cốt.
Khiến cho ban chín và hai vị nào đó đỏ mắt ghen tị.
[ @ lảm nhảm : ui chu choa mùi gì chua thế nhở :D ]
Đến khi chuông vào lớp vang lên, Tâm Như Phúc mới bình thản bước về lớp. Phùng Tiểu Văn thấy khuôn mặt cậu ta tràn ngập nghiêm túc, dây thần kinh tò mò bắt đầu hoạt động mãnh liệt.
Nhân lúc lão sư dạy hoá không để ý truyền đến cho cậu ta một tờ giấy.
‘ Vừa nãy cậu đi đâu đấy ? ’
Tâm Như Phúc không nhanh không chậm xem thư của đại ca mình gửi rồi viết lại câu trả lời.
‘ Không có gì, đại ca đừng lo. Cái đám hôm qua gây sự ở chỗ làm thêm của anh còn nợ người quen em một khoản kha khá. Em gọi để thông báo chút ấy mà. ’
Theo con đường cũ gửi lại về tay Phùng