_ Được thôi.
Cậu thiếu niên kia nhận được câu trả lời thì đắc ý nhìn Phùng Tiểu Văn. Cậu ta nhìn một lượt từ trên xuống dưới, nhìn thế nào cũng thấy tên này thuộc cái loại thư sinh chỉ biết học. Mà cậu chính là tứ đẳng Karate, đến lúc đó thằng hỗn xược này nhất định phải quỳ xuống xin cậu ta tha mạng.
Mà Phùng Tiểu Văn lúc này đang lấy sách toán ra khỏi cặp cũng không để tâm tên điên nào đó đang ngoác miệng cười một mình.
_ Ê, thằng kia. Nếu mày đánh thua tao thì sao ?
_ Tao mà thua mày thì tao gọi mày là đại ca. - Phùng Tiểu Văn khinh bỉ nói - Nhưng nếu mày thua tao, mày phải gọi tao là bố !
_ Được !
_ chốt luôn !
Lớp học 11-9 hôm nay im ắng lạ thường. Cuối tháng một, dù đã bật máy sưởi nhưng 34 thành viên đang ngồi trong lớp vẫn cảm thấy như có vô số cơn gió lạnh thổi vào.
Bạn học mới thánh đấu với giáo bá trường ?! Cậu ta dùng gì cũng là tứ đẳng Karate đó. Các bạn nữ thì âm thầm cầu nguyện cho cậu bạn mới đếm. Chậc, đẹp trai vậy mà... thôi không sao, chỉ cần không bị đánh thành đầu heo thì vẫn sẽ đẹp !!
Có một bạn nam còn âm thầm post một bài lên diễn đàn trường. Tựa đề là “ shock ! Học sinh mới thánh đấu giáo bá ”
Nhận thấy ánh mắt mọi người đang đổ dồn về phía mình, Phùng Tiểu Văn suy nghĩ chốc lát rồi bổ sung.
_ Này, ‘ mới trốn trại ’ ! Nhớ chọn chỗ nào phong thuỷ tốt mà đánh nhau nhé. Đừng chọn trên sân thượng, dễ ngã lắm. Cũng đừng chọn trước cổng trường thầy cô đi ra thấy là toi đó.
Cậu thiếu niên bị cưỡng ép đặt biệt danh đứng hình mất năm chục giây, còn con dân 11-9 hoàn toàn hoá đá. Có ai đời đi đánh nhau còn dặn dò đối thủ chọn địa điểm kĩ vậy không ?!?
Phùng Tiểu Văn nói xong thì vui vẻ lấy sách toán ra ôn tập. Để tránh cho tương lai bị nam chủ bắt giam để bán nội tạng thì học hành chính là con đường duy nhất, sáng soi đời cậu như ánh sáng của đảng. Sau đó Phùng Tiểu Văn sẽ chạy ra nước ngoài gây dựng sự nghiệp, lấy một cô gái ngoại quốc xinh xắn rồi sinh ra những đứa con hiền lành.
[ làm nhảm : con trai à, đấy là suy nghĩ của con khi chưa gặp được chồng mình