Thấm thoát một tuần trôi qua, Phùng Tiểu Văn hiện tại đang đứng ở sân cỏ bỏ hoang phía nam trường. Tuy nói là bỏ hoang nhưng cỏ dại vẫn được cắt tỉa gọn gàng, chỉ là không có ai dùng đến.
Gió tạt thẳng vào người khiến mái tóc cậu rối tinh rối mù. Chờ đợi khoảng hai mươi phút cuối cùng “ mới trốn trại ” cũng đến. Phía sau còn không quên mang theo hai ba cái đuôi.
_ Ha, tao còn tưởng mày trốn cơ. - Mới trốn trại vừa đi vừa hét to.
Mà nhờ có bạn nam nào đó trong lớp mà thông tin có người thách đấu giáo bá trường đã bị truyền đi khắp nơi. Nên giờ đây ngoài hai nhân vật chính và tập thể lớp 11-9 còn có rất nhiều quần chúng hóng hớt tụ tập.
Có người còn phát trực tiếp trên diễn đàn trường cho những người không thể đến tận nơi xem.
_ Ê, ‘ mới trốn trại ’, tao bảo này. Mày có phải sợ tao đánh mày thành đầu heo nên gọi theo hai cái đuôi khiêng mày về không ?
_ Mày! ... Cả nhà mày mới bị đánh thành đầu heo. Hôm nay ông đây nhất định cho mày nếm mùi đau khổ. - mới trốn trại gầm lên, mặt đỏ như quả cà chua thối.
_ Đến đánh !!! Ông đây chắc sợ !!! - Phùng Tiểu Văn cũng chẳng vừa, cậu trừng mắt khiêu khích mới trốn trại, tay phải còn kết hợp giơ ngón giữa với mấy tên đằng sau.
Thế là thành công khiến mấy thằng ngungock đó điên lên. Còn quần chúng bên cạnh thì cười không ngập được mồm.
_ Mày xác định rồi con ạ !!!!
Nói rồi ‘ mới trốn trại ’ xông thẳng tới, bàn tay nắm đến trắng bệch đấm thẳng vào bụng Phùng Tiểu Văn. Nhưng hành động không đủ nhanh nên bị cậu đoán trước. Cậu giữ tay “ mới trốn trại ”, tiện đà vặn tay cậu ta ra sau, dùng đầu gối đập thẳng vào bụng cậu ta mấy phát.
Mấy thằng đàn em của cậu ta ở phía sau toan sông lên nhưng lại bị cái lườm phóng điện của Phùng Tiểu Văn doạ sợ.
Ở bên này “ mới trốn trại ” cũng đang trong tình trạng trật vật, hai tay bị khoá ra đằng sau, chân thì trong tình trạng quỳ gối. Mặt mũi cũng xuất hiện vô số vết bầm tím. Vậy mà cái người đang giữ tay cậu ta vẫn quần áo sạch sẽ không dính chút bụi. Như thể cậu ta chỉ là người xem vậy.
_ Sao ? Muốn đánh tiếp không ?
_ Đại, đại ca ! Em thua rồi. Anh mau bỏ tay ra đi. Đau ! Đau ! - “ Mới trốn trại ” vội nói, khuôn mặt hung hăng giờ tái mét. Liêm sỉ gì cũng vứt hết đi.
Phùng