Nghe Tô Mộ Nghiên nói, Thái Văn Kỳ sững sờ.
Cô không vui, bảo rằng hiện tại không muốn làm ra những hành động thân mật với anh.
Thái Văn Kỳ cảm thấy dường như… cô cực kỳ khó chịu khi bị anh chạm vào.
Anh vốn nghĩ nếu tiếp xúc thân mật thì cô sẽ nhớ ra gì đó, nếu không thì cô cũng sẽ cảm thấy rung động.
Vậy mà…
Thái Văn Kỳ cười khổ, anh đã đánh giá quá cao bản thân mình rồi.
Trong lúc đó, Hà Tuyết Sam đang giả bộ đi tìm Tô Mộ Nghiên và Thái Văn Kỳ.
Cô ấy biết hai người họ đang ôm nhau nên không muốn phá vỡ bầu không khí lãng mạn giữa hai người.
Chỉ là đã quá lâu vẫn chưa tìm ra Tô Mộ Nghiên và Thái Văn Kỳ, cho nên các bạn đều giục Hà Tuyết Sam hô “Kết thúc tìm kiếm” rồi gọi hai người họ ra.
Tuy nhiên, Hà Tuyết Sam muốn câu giờ cho Tô Mộ Nghiên và Thái Văn Kỳ nên vẫn nhất quyết giả bộ đi tìm hai người họ.
Hứa Tông Dương lúc này đã cảm thấy nôn nóng khi Thái Văn Kỳ và Tô Mộ Nghiên đều không thấy đâu.
Thế là anh ta liền đưa ra đề nghị cùng đi tìm kiếm với Hà Tuyết Sam, nhưng đương nhiên Hà Tuyết Sam không đồng ý, cô ấy nói như vậy là phạm quy.
Mấy người bạn khác lúc này cũng không chờ được nữa nên lại thúc giục Hà Tuyết Sam gọi Thái Văn Kỳ và Tô Mộ Nghiên ra.
Cuối cùng Hà Tuyết Sam cũng không thể câu giờ được nữa, đành phải lên tiếng: “Kết thúc tìm kiếm, ai còn trốn mau ra đây.”
Thái Văn Kỳ nghe thấy tiếng gọi thì liền ngồi dậy, sau đó đứng lên đi ra ngoài trước.
Trước khi đi, anh nói với Tô Mộ Nghiên: “Chuyện hôm nay xin lỗi cậu, từ nay tớ sẽ không tùy tiện chạm vào người cậu nữa.”
Tô Mộ nghiên nghe vậy thì không trả lời, chỉ cụp mi xuống để che giấu cảm xúc buồn bã trong ánh mắt.
Đợi đến khi Thái Văn Kỳ đi xa một chút, cô mới đứng dậy rồi chạy về chỗ mọi người.
Đến buổi trưa.
Nhóm bạn chơi trốn tìm xong thì liền trở về nơi tập hợp để cắm trại, sau đó thì liền chuẩn bị bữa trưa.
Đến lúc ăn trưa, cả lớp chia thành bốn nhóm, mỗi nhóm ngồi ở một bàn.
Vài bạn học hào hứng đứng lên biểu diễn vài bài hát, có bạn thì lên nhảy hip hop, có bạn còn biểu diễn ảo thuật.
Lớp 10-1 vì thế mà vô cùng nhộn nhịp.
Tại bàn của Tô Mộ Nghiên.
Thái Ngạn Nhân ngồi ở ghế thứ nhất, Hà Tuyết Sam ngồi ở ghế thứ hai, tiếp theo đó là Tô Mộ Nghiên, Thái Văn Kỳ,…
Đến lúc ăn xong, mọi người vẫn ngồi ở chỗ cũ, sau đó lại cùng nhau chơi một trò chơi vô cùng phổ biến: Thật hay thách.
Nhóm bạn dùng một chai nước ngọt để quay, quay trúng ai thì người đó phải chọn thật hay thách.
Ở vòng quay thứ nhất, Thái Ngạn Nhân không may bị quay trúng, anh liền chọn nói thật.
Thế là một người trong nhóm bạn liền hỏi: “Lớp trưởng, cậu và lớp phó đã hôn nhau chưa?”
Hà Tuyết Sam nghe vậy thì đỏ bừng mặt, Thái Ngạn Nhân cũng ngại ngùng mà trả lời: “Chúng tớ hôn rồi.”
Nhóm bạn nghe vậy thì liền phấn khích mà reo hò.
Tô Mộ Nghiên đương nhiên cũng phấn khích, cùng nhóm bạn hò reo rồi trêu chọc Hà Tuyết Sam và Thái Ngạn Nhân.
Kết quả trêu chọc bạn thân thì bị nghiệp quật.
Ở lần quay thứ hai, người bị quay trúng là Tô Mộ Nghiên.
Một bạn nam trong nhóm thấy vậy thì liền kích động mà hỏi: “Mộ Nghiên, cậu từng hôn môi bao giờ chưa?”
Tô Mộ Nghiên định nói là chưa, nhưng không hiểu sao câu nói ra đến cửa miệng lại không thể cất lên được.
Đúng lúc này Thái Văn Kỳ lại bảo: “Mộ Nghiên bị mất trí nhớ, làm sao cậu ấy có thể nhớ được mà trả lời.”
Bạn nam nghe thế thì ngại ngùng gãi đầu.
Một bạn nam khác lại hỏi: “Vậy thì Mộ Nghiên, trong số các bạn nam khác giới ở đây, ai là người mà cậu muốn hôn nhất?”
Tô Mộ Nghiên nghe được câu hỏi này thì chỉ muốn mắng: Hỏi thế mà hỏi được à? Sao mấy người toàn hỏi mấy câu liên quan đến hôn hít thế?
Tuy nhiên có chơi