chương 13203.
Khoan đã, chẳng lẽ cậu gặp phải tiềm quy tắc.Lâm Tử Nhiên ngơ ngác nhìn Quý Sâm, phải mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, khuôn mặt lập tức đỏ lên, hận không thể chui đầu xuống đất, vừa rồi mình biểu hiện rõ ràng như vậy sao!Học trưởng cũng không phải gay, nếu anh ấy biết mình thích ảnh, chẳng phải sẽ cảm thấy mất tự nhiên sao? Mình không thể làm cho học trưởng khó xử!Lâm Tử Nhiên vội vàng phủ nhận: “Không phải, em không thích anh!”Vừa dứt lời liền nhìn thấy ánh mắt buồn bã của Quý Sâm, hắn mím môi tỏ vẻ rất không vui.Lâm Tử Nhiên: “…..”Không xong, vừa rồi mình chỉ lo phủ nhận, không nghĩ tới mấy lời này không thích hợp.Người ta có ý tốt mời mình diễn thử, lại cho mình cơ hội như vậy, nói thế nào đi nữa cũng là học trưởng dễ gần đáng yêu đáng giá để tôn kính, làm sao mình có thể làm trò trước mặt ảnh, nói không thích ảnh được!Quả thật là vả mặt mà.Người bình thường nghe thấy như thế sẽ không vui.Thật là khó xử, thích không được mà không thích cũng không được.Tròng mắt Lâm Tử Nhiên xoay chuyển, linh cơ vừa động, mở miệng nói: “Cũng không phải là không thích.”Cậu cười rộ lên, vẻ mặt vô cùng chân thành: “Siêu nhiều người trong trường học thích học trưởng! Mọi người đều rất sùng bái anh, em vẫn luôn xem học trưởng là thần tượng và là mục tiêu phấn đấu của mình...!Sao có thể không thích anh được, chẳng qua không phải cái loại thích này.”Lâm Tử Nhiên nói đến khúc sau, giọng nói càng ngày càng nhỏ, còn có chút xấu hổ thấp thỏm...!Cũng không biết mình giải thích như vậy đã rõ ràng chưa.Nhưng cậu không hề có ý nghĩ nào không an phận với học trưởng, khụ khụ, có lẽ có một chút, nhưng đó là lòng yêu cái đẹp mà người nào cũng có..
Cậu tuyệt đối sẽ không đường đột học trưởng!Hơn nữa cái này không ngại cậu tôn trọng và sùng bái anh ấy!Quý Sâm bình tĩnh nhìn người thanh niên trước mặt, gương mặt thanh niên đỏ bừng, hai tròng mắt tràn đầy thấp thỏm bất an, sau khi giải thích xong thật cẩn thận nhìn hắn, phảng phất e sợ hắn hiểu lầm hoặc không vui.Hồi lâu, Quý Sâm khẽ thở dài.Trong lòng có chút hờn giận vừa có chút buồn cười.Giận là Lâm Tử Nhiên một mực phủ nhận nói không thích hắn, buồn cười là vì cậu cố gắng giải thích, bộ dáng lo lắng hắn sẽ tức giận rất đáng yêu.Quý Sâm trầm mặc một lúc, sau đó buông tay đứng lên, vẻ mặt bình tĩnh, nhìn không ra bất kỳ gợn sóng gì, nói: “Không sao, có lẽ thời gian quá ngắn, em vẫn chưa hòa vào nội tâm nhân vật, em có thể lấy kịch bản về xem, anh sẽ hẹn đạo diễn gặp em vào chủ nhật tuần sau, em có thời gian nên chuẩn bị một chút.”Nhìn thấy thái độ Quý Sâm xử lý theo việc công, hoàn toàn không so đo sai lầm cùng với việc hồ ngôn loạn ngữ vừa rồi của mình, Lâm Tử Nhiên thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn gật đầu.Thấy cậu ngoan ngoãn nghe lời như vậy, ánh mắt Quý Sâm nhu hòa đôi chút, “Đừng quá căng thẳng, cứ nghiêm túc phát huy như bình thường là được rồi.”Lâm Tử Nhiên: “Em nhất định sẽ nghiêm túc!”Nói xong ôm kịch bản đứng lên, cẩn thận liếc mắt nhìn Quý Sâm, cong khóe miệng cười xán lạn nói: “Vậy em về trước nha học trưởng.”………………Lâm Tử Nhiên gọi xe trở lại ký túc, Trác Vũ đang chơi game trong phòng, thấy cậu trở lại lập tức xáp tới, trên khuôn mặt tràn ngập hai chữ hiếu kỳ, giọng điệu có chút khoa trương nói: “Cậu đi đâu đấy? Sẽ không phải là sớm thông đồng cùng Quý đại thần rồi đi?”Lâm Tử Nhiên nhớ tới cảnh tượng xấu hổ vừa rồi, trong lòng có chút chột dạ và không được tự nhiên, tức giận nói: “Thông đồng cái gì, cậu dùng từ thật là quá khó nghe.”Trác Vũ nào để cậu đơn giản lừa gạt cho qua như vậy, nhìn Lâm Tử Nhiên từ trên xuống dưới, mắt sắc nhìn thấy kịch bản trong tay cậu, một bên đoạt lấy một bên la lớn: “Còn không thừa nhận, cậu xem đây là thứ gì? Cho tôi xem!”Lâm Tử Nhiên trở tay không kịp đã bị Trác Vũ lấy mất kịch bản.Trác Vũ cúi đầu vừa thấy, khiếp sợ nói: “Douma, quả thật là bộ phim này! Quý Sâm đưa kịch bản này cho cậu? Các cậu tiến triển nhanh ghê, hơn nữa anh ấy còn rất tín nhiệm cậu.”Lâm Tử Nhiên ngẫm nghĩ, đúng là có chuyện như vậy, bọn họ không thân thuộc, thời gian nhận thức cũng không dài, nhưng dường như Quý Sâm có vẻ rất tin tưởng cậu.Có vẻ bởi vì đều là học sinh nên ở chung tình cảm càng đơn thuần, không nghĩ nhiều với nhau? Nếu học trưởng tin tưởng cậu như vậy, cậu nhất định cũng không thể để anh ấy thất vọng, cậu nhất định phải chuẩn bị thật tốt!Lâm Tử Nhiên đoạt lấy kịch bản từ tay Trác Vũ, ngồi vào bàn học, bắt đầu nghiêm túc xem.Lần đầu đọc kịch bản cậu coi như đọc như tiểu thuyết, đọc xong đầu óc còn miên man suy nghĩ, lần này cậu đọc rất chậm, vừa xem vừa nghiêm túc nghiền ngẫm tâm lý nhân vật.Thời gian gấp gáp, muốn hiểu rõ kịch bản thì không thể lười biếng.Nhìn thấy Lâm Tử Nhiên thật sự tức giận muốn phấn đấu, Trác Vũ cũng không quấy rầy cậu nữa, quay đầu tiếp tục chơi game.Ba ngày trôi qua trong chớp mắt.Lâm Tử Nhiên cảm thấy bản thân chưa từng nghiêm túc như thế, không phải giống như tới kỳ thi thức đêm ôn thi; cậu cảm thấy ngày thường chính mình không có tinh thần khắc khổ phấn đấu như vậy, có lẽ cũng không đến mức vì học phần mà phát sầu.Lâm Tử Nhiên ngáp một cái, soi gương rửa mặt, bộ dáng thoạt nhìn phấn chấn hơn một chút.Quý Sâm nói là chủ nhật, nhưng không nói cụ thể là chủ nhật nào, mấy giờ… cho nên cậu chỉ có thể đợi thông báo.
Lâm Tử Nhiên ăn sáng xong vẫn đang đợi, đợi mãi, đợi đến mức thấp thỏm không thôi, cứ cách mấy phút là nhìn điện thoại một lần...!Kìm nén xúc động muốn gửi tin dò hỏi, chờ đến 5 giờ chiều, cuối cùng cũng nhận được tin nhắn của Quý Sâm!Tin nhắn của Quý Sâm rất ngắn gọn: “Anh đang ở cổng trường, em đến ngay đi.”Lâm Tử Nhiên lập tức xách túi chạy chậm ra ngoài.Cậu thở hồng hộc, vừa chạy vào cổng trường liền nhìn thấy rất nhiều xe! Đa số đều là siêu xe, đây không phải Học viện Nghệ thuật sao, ngọa hổ tàng long chính là ngang tàng như vậy, nhưng chiếc nào mới là xe của Quý Sâm..Lâm Tử Nhiên thập phần buồn rầu, lấy điện thoại ra định gọi điện hỏi thì nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen phía trước hạ cửa xe xuống, lộ ra nửa khuôn mặt mỉm cười của Quý Sâm.Lâm Tử Nhiên thở phào, cất điện thoại, đi qua kéo cửa xe ra, nở nụ cười thẹn thùng với Quý Sâm: “Học trưởng.”Quý Sâm nhàn nhạt nhìn cậu một cái: “Ừ.”Ngay sau đó Quý Sâm không nói chuyện nữa, hắn tự lái xe đưa Lâm Tử Nhiên vào một khách sạn, xuống xe sau đó lên lầu, vừa đi vừa nói: “Hôm nay ngoại trừ em, còn có mấy người khác nữa đến thử vai; thời gian vẫn còn sớm, anh đưa em đi chuẩn bị hóa trang trước.”Ồ còn có những người khác nữa, nghĩ vậy ngược lại Lâm Tử Nhiên cảm thấy thả lỏng đôi chút.Hắn đi vào phòng hóa trang, chuyên viên trang điểm nhìn thấy Quý Sâm dẫn cậu tới, cong mắt mỉm cười nói: “Đây là người mà anh đề cử cho Cố đạo à?”Quý Sâm gật gật đầu nói: “Cô hóa trang giúp em ấy nhé.”Chuyên viên trang điểm mỉm cười bảo Lâm Tử Nhiên ngồi xuống, bởi vì là cổ trang nên ngoài việc hóa trang ra còn phải đội khăn trùm đầu cho cậu.
Tóm lại mất một lúc lâu, ước chừng một tiếng đồng hồ sau, chuyên viên trang điểm đánh giá Lâm Tử Nhiên từ trên xuống dưới, quay sang cười nói với Quý Sâm: “Anh đúng là tinh mắt.”Quý Sâm cười cười, nhìn người thanh niên trước mặt, bởi vì duyên cớ hóa trang nên trông trẻ ra, thực sự là một mỹ thiếu niên với đôi mắt linh động lại đáng yêu.Lâm Tử Nhiên có chút căng thẳng, chớp chớp mắt nhìn Quý Sâm, cắn môi, hạ thấp giọng nói: “Nhìn có OK không anh?”Ánh mắt Quý Sâm ôn hòa, giọng nói trầm thấp mang theo lực lượng trấn an: “Khá tốt.”Mặc dù không biết có phải thật sự tốt hay không, hay là Quý Sâm khách sáo an ủi mình, nhưng có những lời này, Lâm Tử Nhiên cảm thấy tự tin hơn.
Sau đó Quý Sâm dẫn cậu đi tới phòng khách.Đẩy cửa bước vào, liếc mắt nhìn thoáng qua Lâm Tử Nhiên đã nhận ra, người đàn ông có chòm râu quai nón đội mũ lưỡi trai ngồi ở chính giữa, chính là Cố đạo đại danh đỉnh đỉnh!Bên cạnh còn có vài người khác mà Lâm Tử Nhiên không quen biết, nhưng hẳn là người cùng một đoàn phim.Cố đạo nhìn thấy Quý Sâm đến tươi cười thân thiết nói: “Nghe nói cậu đề cử cho tôi một người, chính là cậu bạn nhỏ này đi.”Quý Sâm gật gật đầu mỉm cười: “Đúng vậy, tôi cảm thấy hình tượng của em ấy tương đối thích hợp, cho nên mang đến cho anh nhìn xem.”Cố đạo quay đầu nhìn về phía Lâm Tử Nhiên.Lâm Tử Nhiên căng thẳng lòng bàn tay đều ướt đẫm mồ hôi, nở một nụ cười ngoan ngoãn.Cố đạo cười haha một tiếng, thoạt nhìn không có vẻ nghiêm khắc, nói: “Đừng sợ, hẳn cậu đã xem qua kịch bản rồi đúng không? Tùy tiện diễn thử một đoạn xem.”Đến nỗi diễn thử đoạn nào, Lâm Tử Nhiên đã sớm có sự chuẩn bị, lúc này lời thoại cũng đã thuộc lòng.Dù trước đó cậu rất hồi hộp nhưng khi tưởng tượng mình sẽ biểu diễn thì ngược lại dần trở nên bình tĩnh, cậu tưởng tượng thành ở trong trò chơi là được, không cần vì ở hiện thực mà bối rối!Tốt xấu gì cũng đã nhiều lần sắm vai nhân vật!Lâm Tử Nhiên tiến lên một bước, biểu diễn cảnh tiểu hoàng tử vừa được đưa ra khỏi cung, bất lực và thấp thỏm khi một mình đi vào nơi xa lạ.
Lần này không có người đối diễn, chỉ có một mình cậu, cậu liền tưởng tượng Quý Sâm là sư huynh của mình, diễn tả loại tình cảm độc lập đến ỷ lại, từ nặng nề đến hào phóng.Dù không có nhiều lời thoại nhưng ánh mắt động tác và biểu cảm, cậu đều phải cố gắng lý giải nội tâm nhân vật.Vài phút sau, Lâm Tử Nhiên nói xong lời thoại cuối cùng, quay đầu nhìn lại thì thấy mọi người đang nhìn mình chằm chằm, tức khắc cậu cười ngượng ngùng, có chút quẫn bách.Không biết có được không..
Aiz, bỗng nhiên có chút hoài niệm hệ thống, tốt xấu gì cũng có người để hỏi.Vài giây sau, Cố đạo bỗng nhiên vỗ tay cười to: “Rất tốt rất tốt!”Diễn xuất của cậu nhóc này tốt hơn ông tưởng tượng rất nhiều, vô luận là hóa trang hay là thần thái động tác khi diễn xuất, đều vô cùng đúng chỗ, cũng không có dáng vẻ kệch cỡm.
Một thiếu niên như vậy lại mang đến cho ông niềm vui bất ngờ.Cố đạo cảm thấy hứng thú, mở kịch bản ra, tự chọn một đoạn bảo Lâm Tử Nhiên biểu diễn.Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ may mà mấy ngày nay cậu nghiêm túc làm bài tập, phần lớn rất quen thuộc cốt truyện, không đến mức trở tay không kịp.
Cậu nhìn nhìn kịch bản, rất nhanh nhập diễn, diễn một đoạn theo yêu cầu.Cố đạo bảo cậu làm gì liền làm cái đó.Qua nửa giờ, Cố đạo hài lòng, vỗ vỗ bả vai Lâm Tử Nhiên, vẻ mặt ôn hòa nói: “Tốt lắm, em trở về chờ tin tức đi.”Trong khoảng thời gian này Quý Sâm vẫn luôn yên tĩnh ngồi một bên quan sát, mãi cho đến giờ phút này mới đứng lên mỉm cười với Lâm Tử Nhiên: “Chúng ta đi thôi.”Cố đạo giơ ngón tay cái lên nói với Quý Sâm: “Vẫn là cậu tinh mắt.”Quý Sâm cười lắc đầu.Lâm Tử Nhiên nhìn thấy bộ dáng này, trong lòng cảm thấy Cố đạo dường như rất thích cậu...!Cậu đi thay quần áo tháo trang sức, sau đó đi theo Quý Sâm rời khỏi khách sạn.Chờ ra bên ngoài, xung quanh không có ai, Lâm Tử Nhiên không nhịn được hỏi Quý Sâm: “Học trưởng, Cố đạo ông ấy rốt cuộc có ý gì...” Cái này nghĩa là đậu hay không đậu?Quý Sâm nhớ tới biểu hiện vừa rồi của Lâm Tử Nhiên, trong mắt mang ý cười, khẳng định nói: “Anh cảm thấy em có hy vọng rất lớn.”Đôi mắt Lâm Tử Nhiên sáng lên, có thật không?!Chính cậu cũng cảm thấy không tệ, nhưng như vậy là được rồi sao? Có phải quá đơn giản hay không, quả thực như nằm mơ vậy.Khoan đã, Cố đạo không phải nhìn mặt mũi Quý Sâm nên mới đối với mình ôn hòa như vậy đi? Có thể Quý Sâm đang an ủi mình hay không..Nghĩ như thế, Lâm Tử Nhiên có chút mất mát.Quý Sâm liếc mắt một cái liền nhìn ra suy nghĩ của cậu, trầm giọng nói: “Cố đạo là người rất nghiêm túc trong công việc, việc tuyển chọn là muốn tốt còn tốt hơn, nếu ông ấy chọn em thì đó chính là thực lực của em, không liên quan đến bất kỳ kẻ nào.”Lâm Tử Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn ánh mắt nghiêm túc của Quý Sâm, trong ánh mắt dịu dàng ẩn chứa sự khẳng định và khích lệ, trong lòng cậu bỗng cảm thấy ấm áp.
Bất luận cậu cố gắng như thế nào, thành công hay không liền mặc cho số phận đi! Cho dù không thể thành công, đối với cậu mà nói đó cũng là một việc khó mà trải qua!Mắt thấy hai người phải tách ra.Lâm Tử Nhiên nhìn Quý Sâm, đột nhiên nghĩ đến học trưởng có lòng tốt mang cậu đến thử vai, mặc kệ cuối cùng có thành công hay không, chính cậu vẫn nên bày tỏ lòng biết ơn của mình mới được! Nếu không chẳng phải là quá không lễ phép?Nghĩ vậy, Lâm Tử Nhiên vội vàng gọi Quý Sâm lại, chớp chớp mắt nói: “Học trưởng, em muốn mời anh đi ăn tối để tỏ lòng biết ơn, có thể chứ?”Quý Sâm đột nhiên quay người lại, hắn sẽ không nói với Lâm Tử Nhiên rằng bản thân vẫn luôn chờ đợi cậu mở miệng, biểu tình hắn rất bình tĩnh, tựa như có điều suy nghĩ, thấp giọng nói: “Được.”Nhìn thấy Quý Sâm đáp ứng, Lâm Tử Nhiên nhẹ nhàng thở ra, cười rạng rỡ: “Học trưởng thích ăn gì?”Quý Sâm nói: “Em quyết định là được.”Lâm Tử Nhiên nghĩ thầm, cái này