chương 13304.
Cậu nên từ chối hay không đây?Lâm Tử Nhiên càng nghĩ càng cảm thấy mọi chuyện chính là như vậy!Bọn họ mới quen nhau bao lâu, Quý Sâm lại giúp cậu học đúng trọng tâm, sau đó giới thiệu nhân vật cho cậu, quan tâm tới chuyện của cậu như vậy...!Quả thực nhiệt tình quá mức bình thường, sự tình khác thường tất có yêu...!Tuy rằng mình còn là sinh viên, chưa nhìn thấy thì cũng nghe nói qua về tiềm quy tắc.Tựa hồ cũng chỉ có lý do này mới có thể giải thích, dưới tình huống Quý Sâm mới gặp cậu vài lần đã đối xử với cậu tốt như vậy.Đây là muốn dùng lợi ích để thu mua cậu!Thật sự không thể trông mặt mà bắt hình dong, không ngờ bề ngoài thoạt nhìn là nam thần chính nhân quân tử, học trưởng thích giúp đỡ mọi người, thế mà ngầm lại là dạng người này!Quá là shock!Tâm tình Lâm Tử Nhiên dần bình tĩnh trở lại, thật cẩn thận quan sát khuôn mặt Quý Sâm; chỉ có một điều cậu không thể ngờ là, Quý Sâm đẹp như vậy còn tiềm quy tắc mình làm gì? Chính mình còn không đẹp bằng Quý Sâm đâu.Nếu lên giường còn không biết ai chiếm tiện nghi ai đâu.Nếu không trả lời dứt khoát thì thôi bỏ đi.Lâm Tử Nhiên nuốt nước bọt, nhưng..
Nhưng một tia lý trí cuối cùng ngăn cản cậu!Đây chính là hiện thực, dừng lại dừng lại, nhanh nhặt tiết tháo lên, ngàn vạn lần đừng xúc động!Lâm Tử Nhiên cố gắng kiềm chế cảm xúc, mở to hai mắt trừng mắt nhìn Quý Sâm, lời lẽ chính đáng nói: “Không ngờ học trưởng lại là người như vậy!”Quý Sâm bỗng dưng bị đẩy ra, lộ ra thần sắc kinh ngạc, chỉ thấy Lâm Tử Nhiên tựa hồ vô cùng tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn hắn..
Hắn không khỏi lộ ra vẻ khó hiểu, nhíu mày nói: “Anh là dạng người gì?”Lâm Tử Nhiên nâng cằm lên, hừ một tiếng: “Đừng tưởng rằng em không biết anh muốn làm gì!”Quý Sâm không khỏi lâm vào trầm ngâm, một lát sau mới bừng tỉnh đại ngộ.Lâm Tử Nhiên đây là hiểu lầm, Quý Sâm nheo mắt, giơ tay ấn ấn trán mình.Em, một chút cũng không cảm nhận được anh thích em hay sao?Quý Sâm bỗng nhiên cảm thấy có chút hậm hực, lúc trước hắn còn giận dỗi vì Lâm Tử Nhiên không cự tuyệt, hiện tại Lâm Tử Nhiên cự tuyệt, tại sao hắn càng không vui?Khuôn mặt Quý Sâm bất đắc dĩ, hắn nhìn Lâm Tử Nhiên thật sâu, giọng nói trầm thấp chậm rãi: “Nếu anh nói, anh nhất kiến chung tình với em thì sao?”Lâm Tử Nhiên ngẩn ra, cậu rơi vào hai tròng mắt sâu thẳm và chuyên chú của Quý Sâm, sự nghiêm túc và cố chấp ẩn trong đáy mắt hắn giống như hắn thực sự rất thích rất thích cậu.A phi! Tôi biết kỹ thuật diễn của anh rất tốt, nhưng anh không thể lấy cái đó lừa gạt cảm tình người khác! Điều này còn tệ hơn cả tiềm quy tắc!Anh nói nhất kiến chung tình với tôi, ai mà tin?Tôi nhất kiến chung tình với anh thì còn có khả năng!Lâm Tử Nhiên hít sâu một hơi, trừng mắt nhìn Quý Sâm một cái, đẩy cửa xe xoay người rời đi!Rất có một loại hào khí tận trời coi tiền tài như cặn bã, phú quý bất năng dâm, uy vũ bất năng khuất!** Mạnh Tử giảng “Đại trượng phu” có 3 tiêu chuẩn: “Phú quý bất năng dâm, bần tiện bất năng di, uy vũ bất năng khuất”, nghĩa là “Giàu sang không thể mê hoặc nổi, nghèo hèn không thể lay chuyển nổi và uy lực không thể khuất phục nổi”.Kết quả là đi chưa được 100 mét, hốc mắt Lâm Tử Nhiên đau xót đỏ bừng.Có chút hối hận.Cỗ bốc đồng vừa rồi còn sót lại một tia lý trí khiến cậu không đáp ứng điều kiện của Quý Sâm...!Nhưng cái này làm mình mệt lớn!Mất vai diễn không nói, còn bỏ lỡ cơ hội ngủ với nam thần.Này cũng quá là thảm.Phải biết rằng mấy ngày trước, cậu còn cảm thấy Quý Sâm cao không với tới, mới suy nghĩ một chút đã cảm thấy khinh thường nam thần, cảm thấy hắn chính là người đàn ông cả đời này không ngủ được.Hiện tại nam thần cảm thấy hứng thú với mình, anh ấy nguyện ý chủ động ngủ với mình, nhưng mình lại nhất thời xúc động mà từ chối! Tại sao cậu lại cự tuyệt nhỉ, ít nhất cũng phải nói trở về suy xét một chút chứ?!Lý trí, tại sao mình lại có cái thứ lý trí này?Lâm Tử Nhiên hối hận đấm ngực dậm chân, nhưng cậu đi cũng đã đi rồi, không có khả năng quay đầu lại, đúng không? Hơn nữa tưởng tượng trong nội tâm mình thế mà có một chút nguyện ý xen lẫn một chút chờ mong...!Từ thân đến tâm đều không dùng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt, tức khắc cảm thấy cắn rứt lương tâm, không nghĩ tới chính mình cũng là kiểu người này.Ý nghĩ của cậu thật sa đọa!Nội tâm Lâm Tử Nhiên tràn đầy mâu thuẫn rối rắm, thở ngắn than dài trở về ký túc.Hữu khí vô lực thả người xuống giường, suy nghĩ bay xa, cậu bỗng nghĩ tới trong trò chơi mình từng phun tào cùng hệ thống, nếu hiện thực có một soái ca siêu giàu coi trọng cậu, cậu tuyệt đối sẽ không cự tuyệt.Lúc ấy cậu cho rằng trong hiện thực tuyệt đối sẽ không bao giờ có một người đàn ông như vậy, mà cho dù có thì cũng sẽ không thích cậu.Nhưng mà, cái đồ phá hoại nhân sinh này...!Trong hiện thực thế mà thực sự có một người đàn ông hoàn mỹ như vậy, còn có ý tứ với mình.Mà chính mình vẫn chưa nắm chắc được?May mắn lúc này không có hệ thống, nếu không cậu sẽ bị cười nhạo cho xem? Cậu thuộc kiểu nhảy nhót trên mạng điển hình, cả ngày kêu tôi có thể tôi có thể! Kết quả vừa tới hiện thực liền bối rối.Đưa tới cửa cũng không dám muốn.Lâm Tử Nhiên suýt nữa khóc thành tiếng, đau đớn không thở nổi.Mình như thế nào lại túng quẫn như vậy?Trác Vũ từ bên ngoài trở về, nhìn thấy Lâm Tử Nhiên nằm trên giường, ngoài ý muốn nói: “Đi ngủ sớm như vậy? Hôm nay thế nào rồi?”Thế nào?Lâm Tử Nhiên nhớ tới khi đó mình hào khí cự tuyệt Quý Sâm, giờ phút này tâm như tro tàn, còn thế nào được? Chuyện này chắc chắn thất bại! Vui quá hóa buồn bất quá chỉ có thế.Cũng không thể diễn xuất cùng nam thần.Hai phần mất mát, hai phần bi thương.Lâm Tử Nhiên không có tâm nói chuyện.Trác Vũ cảm thấy kỳ quái, bò lên thì thấy hai mắt Lâm Tử Nhiên vô hồn, bộ dạng bị đả kích, mất hồn mất vía.Hắn lập tức sốt ruột nói: “Cậu làm sao vậy? Cậu không sao chứ?”Lâm Tử Nhiên không trả lời.Trác Vũ vội vàng khuyên nhủ: “Không chọn thì không chọn thôi, chuyện có bao lớn đâu, cái loại phim điện ảnh này vốn dĩ không tới lượt chúng ta, không chọn trúng mới là chuyện bình thường, cậu thương tâm như vậy làm gì? Ấy cậu đừng gấp, tôi đến tìm mấy đoàn làm phim, chúng ta thử lại xem, bắt đầu từ vai diễn nhỏ trước, sao có thể táp một miếng lớn ngay được.”Nếu thực sự không còn hy vọng, tôi đã không bị tổn thương như thế này, nhưng kỳ thực hy vọng ngày hôm nay đều bị tôi biến thành công cốc hết rồi.Lâm Tử Nhiên thở dài: “Tôi không sao.”Thấy cuối cùng cậu cũng chịu mở miệng, Trác Vũ nhẹ nhàng thở ra, giọng điệu thấm thía an ủi: “Không có chuyện gì thì tốt, quan trọng là quá trình, không quan trọng kết quả.
Cậu may mắn được học trưởng nguyện ý dìu dắt, lần này không được thì lần sau trở lại, còn rất nhiều cơ hội..”Lâm Tử Nhiên càng nghe càng chua xót.Trác Vũ nghĩ nghĩ, cười hắc hắc bát quái nói: “Hơn nữa tiểu tử cậu nên thấy đủ rồi đi, cậu nhìn coi cậu may mắn cỡ nào, đi giữa đường cũng có người tìm cậu thử vai...!Hắc hắc hắc, cậu biết giáo hoa của ban 3 không? Ngày thường đều không ai bì nổi, nghe nói người ta vì một vai nữ chính của web drama ba xu mà nguyện ý ngủ cùng