chương 66Lâm Tử Nhiên cảm thấy chính mình thật là sơ ý! Thế mà cho rằng cự tuyệt lời mời của Tưởng Huyên sẽ không có việc gì, suýt chút nữa cậu đã quên đây là vai chính công tàn nhẫn độc ác; thời điểm bạn nghe lời thì hắn sẽ bảo vệ bạn, lúc không nghe lời thì tùy thời có thể lộng chết bạn!Đám người Phù Văn Diệu nhìn chằm chằm Lâm Tử Nhiên, không cho cậu có cơ hội đào tẩu, xô xô đẩy đẩy đến ghế lô KTV.Lâm Tử Nhiên lảo đảo đi vào, liếc mắt một cái liền thấy Tưởng Huyên ngồi chính giữa ghế sô pha.Người đàn ông lười biếng thản nhiên ngồi ở đó, hình dáng khuôn mặt thâm thúy ngũ quan sắc bén, cầm bật lửa có chút đóng mở trên tay, giờ phút này hắn mới ngẩng đầu lên, trong ánh mắt nhìn về phía Lâm Tử Nhiên ẩn hiện vẻ sắc bén theo dõi con mồi.Cảnh tượng này có phần tương tự khi cậu vừa đến thế giới này.Khi đó chính mình chỉ là một pháo hôi không người để ý, nhưng lúc này cậu vừa bước vào, ánh mắt toàn trường đều đang dừng trên người cậu, mang theo đủ loại tò mò và dò xét.Lâm Tử Nhiên khẩn trương và căng thẳng.Sương khói lượn lờ ghế lô, âm nhạc đinh tai nhức óc, trộn lẫn hương rượu vừa mê say vừa hỗn loạn.Điểm khác biệt so với lần trước chính là lần này không có phụ nữ trên ghế lô, ngoài Tưởng Huyên ra cũng chỉ có bảy, tám người bạn của Lộ Hiểu Đông, vẫn là chó săn luôn đi theo Tưởng Huyên.Tất cả đều là người của Tưởng Huyên, không có người ngoài.Lâm Tử Nhiên cảm thấy có chút không ổn.Này không giống buổi tụ hội thông thường.Phù Văn Diệu đẩy Lâm Tử Nhiên ngồi xuống ghế sô pha, nịnh nọt cười nói với Tưởng Huyên: “Huyên ca, Hiểu Đông tới rồi đây.”Lâm Tử Nhiên nhấp môi, cậu không biết rốt cuộc Tưởng Huyên chuẩn bị thu thập mình như thế nào, bởi vậy không dám tùy tiện mở miệng.Lâm Tử Nhiên: “Khó cho tôi quá mà, cốt truyện sụp không nói, thế nào còn bị trả đũa?” QAQHệ thống: “…Mong người chơi bình tĩnh, còn chưa đến bước kia đâu.”Lâm Tử Nhiên: “Chỉnh cảm giác đau của tôi xuống 0 giùm!”Hệ thống……Lâm Tử Nhiên thật cẩn thận nhìn Tưởng Huyên: “Huyên ca…”Tưởng Huyên nhìn thiếu niên thật sâu, sắc mặt dịu dàng đến không ngờ, không giống bộ dáng tức giận, giọng nói trầm thấp tràn ngập từ tính: “Hiểu Đông bây giờ chướng mắt anh rồi à?”Lâm Tử Nhiên cười gượng: “Làm sao có thể..”Tầm mắt Tưởng Huyên đảo qua cổ của cậu, tròng mắt u ám nhưng bên môi lại treo nụ cười: “Đừng khẩn trương, chỉ là gọi em tới chơi thôi, cũng giống như bình thường, yên tâm đi.”Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ, có quỷ mới tin anh.Phù Văn Diệu giỏi nhất biết nhìn mặt đoán ý, hắn cười hì hì nói: “Huyên ca chúng ta đến đây để chơi trò chơi?”Tưởng Huyên nhướn mày: “Chơi trò gì?”Phù Văn Diệu dường như suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy cái kinh điển kia đi, nói thật hay đại mạo hiểm!”Mọi người sôi nổi phụ họa nói tốt.Tưởng Huyên khẽ gật đầu.Lâm Tử Nhiên không biết bọn họ đang làm cái quỷ gì, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể ngồi, trước mắt thoạt nhìn còn rất bình thường; tuy nói người đắc tội Tưởng Huyên đều sẽ không có kết cục tốt, mà cậu vài ngày trước bởi vì Ninh Bách mà chống đối hắn.Lâm Tử Nhiên cảm thấy thật đau đầu.Aiz, pháo hôi có độ nguy hiểm cao a.Phù Văn Diệu lấy ra một chồng bài, cười hì hì nói: “Ai bắt trúng lá K cơ thì phải lựa chọn nói thật hay đại mạo hiểm đó nha.”Quy tắc rất đơn giản.Mọi người không có ý kiến, từng người lần lượt lấy bài, thực nhanh tới lượt Lâm Tử Nhiên.Mấy người trước đó đều không bắt trúng, Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ vận khí của mình sẽ không tệ như vậy đi, cậu vừa khéo bắt trúng lá K cơ.Đệch.Ngữ khí Lâm Tử Nhiên hạ thấp: “Tôi cảm thấy vấn đề lớn nhất của tôi không phải là kỹ thuật diễn kém, mà là vận khí ‘quá tốt…”Hệ thống trầm ngâm một lát: “Có khả năng...!Tuy rằng kỹ thuật diễn của người chơi chẳng ra gì, còn chờ cải thiện, nhưng có khi vận khí đúng là khá tốt...!Đây là điểm may mắn trong truyền thuyết sao?”Lâm Tử Nhiên cầm lá bài có chút khẩn trương.Phù Văn Diệu cao hứng vỗ tay, nói: “Cậu chọn cái nào?”Cái nào? Đương nhiên là chọn nói thật rồi! Ai mà biết lời nói ra là thật hay giả.Lâm Tử Nhiên: “Nói thật.”Phù Văn Diệu hỏi: “Cậu thích Huyên ca sao?”Lâm Tử Nhiên:....!Nếu nói không thích, hôm nay tôi còn mệnh ở đây sao?Lâm Tử Nhiên tươi cười: “Đương nhiên thích!”Tưởng Huyên nhướn mày, hài hước nhìn cậu.Phù Văn Diệu khinh thường hừ một tiếng, nói: “Hiểu Đông cậu vẫn luôn ngưỡng mộ và sùng bái Huyên ca, chuyện cậu thích anh ấy ai mà không biết, đơn giản như vậy khiến cậu lừa dối cho qua, thật là quá đơn giản rồi.”Lâm Tử Nhiên thở dài một hơi, cười ha hả.Phù Văn Diệu xáo bài, thật nhanh bắt đầu đợt thứ hai.Lần này Lâm Tử Nhiên không có bắt trúng.Thực nhanh bài đã tới chỗ bên Tưởng Huyên, hắn nhướn mày, tiện tay dí điếu thuốc xuống, tùy ý lấy một lá bài từ tay đối phương, sau đó khóe môi cong lên, tùy ý ném lá K cơ lên mặt bàn.Phù Văn Diệu cùng mọi người kinh ngạc cảm thán một tiếng, không khỏi nóng lòng muốn thử nhìn Tưởng Huyên, vừa khẩn trương lại vừa sợ hãi.Phù Văn Diệu không hổ là đệ nhất chó săn của Tưởng Huyên, biết nhìn mặt đoán ý, cười hắc hắc nói: “Đến lượt Huyên ca, Huyên ca chọn cái gì?”Tưởng Huyên nhàn nhạt nói: “Đại mạo hiểm đi.”Tròng mắt Phù Văn Diệu xoay chuyển, nói: “Vừa rồi Lộ Hiểu Đông đã thổ lộ với anh, vậy không bằng bây giờ Huyên ca ở trước mặt mọi người tặng nụ hôn kiểu Pháp cho chúng ta nhìn xem?”Tưởng Huyên khẽ cười, nói với Phù Văn Diệu: “Lá gan của cậu rất lớn.”Phù Văn Diệu không sợ chết cười nói: “Em và Lộ Hiểu Đông là anh em tốt của nhau, hôm nay vì thành toàn cho lòng say mê của hắn mà liều mạng! Huyên ca, anh dám hay không?”Tầm mắt Tưởng Huyên xẹt qua Lâm Tử Nhiên, hài hước cười: “Tôi dám hay không?”Sắc mặt Lâm Tử Nhiên tức khắc tái mét, này nếu nói ‘không’ cậu mới không tin!Lâm Tử Nhiên: “Chắc chắn là hắn! Nhóm người này dám hố lão tử.”Hệ thống……Lâm Tử Nhiên bỗng nhiên đứng lên, nhưng người bên cạnh đã sớm có chuẩn bị, một trái một phải nắm lấy bả vai cậu, đem cậu ấn vào sô pha, cười nói: “Hiểu Đông muốn