chương 87Phong Nguyên Sùng đẩy cửa ra, lập tức nhìn thấy Phong Nguyên Cực đang ôm chặt lấy Lâm Tử Nhiên.Lâm Tử Nhiên mềm mại vô lực đang dựa vào ngực y, khuôn mặt cậu ửng đỏ, vạt áo hơi buông lơi lộ ra một mảnh da thịt trắng nõn, vẻ mặt khuất nhục và phẫn hận không thôi, cánh môi đỏ thắm tựa hồ muốn tích huyết!Khuôn mặt Phong Nguyên Cực âm ngoan, tùy ý khinh bạc cậu.Phong Nguyên Sùng lửa giận công tâm, lạnh giọng quát: “Dừng tay!”Phong Nguyên Cực dường như không nghĩ tới Phong Nguyên Sùng sẽ đột nhiên xuất hiện, nghe vậy sắc mặt đột nhiên biến đổi, đáy mắt cũng không ngừng biến đổi.Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ, thật là đậu xanh rau má! Cậu đang nói tại sao Phong Nguyên Cực đột nhiên thay đổi thái độ, sau đó phát hiện hóa ra Phong Nguyên Cực đang diễn trò!Nhưng mà, kiểu trường hợp bắt gian tại giường như này thật sự khiến cậu rất khó xử!Hơn nửa đêm Phong Nguyên Cực đến đây đã đủ mệt rồi, Phong Nguyên Sùng thân là Hoàng đế tới nơi này làm gì? Hơn nữa chính mình là tâm phúc của Phong Nguyên Sùng, bị hắn phát hiện chính mình và đệ đệ hắn không minh bạch ở trên giường, hôm nay cậu chết chắc rồi! Không phải bị Hoàng đế ghen tuông giết chết thì cũng bị Hoàng đế phẫn nộ giết chết..Này thực sự không liên quan gì đến cậu! Cũng không phải cậu nguyện ý..Miễn bàn có bao nhiêu ủy khuất!Không được, cậu cần phải tự cứu một chút, phối hợp diễn kịch với Phong Nguyên Cực, chạy nhanh phủi sạch quan hệ với Phong Nguyên Cực!Lâm Tử Nhiên dường như xấu hổ và giận dữ muốn chết, cậu cắn môi, giọng nói run run, ánh mắt cầu xin: “Hoàng thượng..”Thấy thế Phong Nguyên Cực chẳng những không buông tay ngược lại còn ôm chặt lấy cậu hơn, ngữ khí thong dong cười nói với Phong Nguyên Sùng: “Hoàng huynh, ta và Lý đại nhân đang thắp nến tâm sự suốt đêm đâu, ngài tới là có chuyện gì sao?”Cái này gọi là thắp nến tâm sự suốt đêm?Tầm mắt Phong Nguyên Sùng đảo qua cảnh đẹp kiều diễm trên giường, nhìn quần áo Lâm Tử Nhiên không chỉnh tề, bộ dáng vừa thẹn thùng vừa phẫn nộ, trong lòng ghen tuông dữ dội...!Chính mình vì cố kỵ quá nhiều, không nhẫn tâm ra tay với người này, e sợ bức cậu quá chặt sẽ khiến cậu tâm sinh hiềm khích với mình, lại không nghĩ tới nhất thời sơ sẩy thiếu nữa là bị Phong Nguyên Cực đắc thủ!Xem ra lời cảnh cáo của mình Phong Nguyên Cực căn bản chưa từng để trong lòng!Phong Nguyên Sùng đè nén lửa giận trong lòng, chậm rãi nói: “Ngươi biết mình đang làm gì không?”Phong Nguyên Cực không chút để ý nói: “Nói dễ nghe là một thần tử mà thôi, kỳ thực còn không phải là một con chó của hoàng huynh sao? Dù sao huynh đã có mỹ nhân nhi như Tề Tuyên, không bằng dứt khoát tặng Lý Ký cho ta đi.
Lý Ký này nhiều lần đối với ta bất kính, ta nhất định phải dạy dỗ hắn, cho hắn biết cái gì gọi là tôn ti trên dưới.”Nói thật hay, sợ rằng sớm không quen nhìn Lý Ký, muốn nhân cơ hội này nhục nhã tra tấn cậu thôi.Phong Nguyên Sùng làm sao có thể đưa Lý Ký cho Phong Nguyên Cực? Trong lòng hắn cực kỳ tức giận, vẻ mặt ngược lại càng thêm trầm ổn, lạnh lùng nói: “Nguyên Cực, cho dù hắn có chỗ không đúng thì cũng là trọng thần trong triều, há có thể để ngươi tùy ý hạ nhục? Ngươi cứ tiếp tục hồ nháo như vậy nữa, người trong triều bất mãn với ngươi ngày càng nhiều, sợ là Cô cũng không giữ được ngươi.”Phong Nguyên Cực cười hài hước: “Ta là một cái Vương gia nhàn tản, hà tất phải để ý tới mấy người cổ hủ khua môi múa mép đó? Lại nói, ta như này làm sao gọi là hạ nhục được? Ta chỉ nhìn trúng hắn mà thôi, muốn cùng hắn giao lưu thâm nhập..”Phong Nguyên Sùng nhíu mày: “Nói bậy cái gì!”Phong Nguyên Cực dường như cũng không cao hứng, một tay y đẩy Lâm Tử Nhiên ra, vẻ mặt lạnh lùng nói với Phong Nguyên Sùng: “Ta biết hắn là người của hoàng huynh ngươi, nếu huynh thực sự luyến tiếc cũng không sao; ta không cần hắn, chỉ cần huynh nhường Tề Tuyên cho ta, ta bảo đảm không dây dưa với hắn.”Phong Nguyên Sùng trợn mắt tức giận nhìn, hỗn trướng này càng ngày càng hoang đường!Phong Nguyên Cực nhún nhún vai, nhìn hắn thật sâu rồi thở dài: “Hoàng huynh, ngày thường mọi thứ ta đều nhường cho huynh, cũng chưa từng mở miệng cầu huynh cái gì, bây giờ bất quá tìm cái hạ nhân của huynh mà thôi, huynh lại ra sức khước từ.
Xem ra trong mắt huynh, đệ đệ ta còn không quan trọng bằng một hạ nhân, thật làm người thất vọng buồn lòng.”Phong Nguyên Sùng sắc mặt hơi đổi, vẻ mặt dần dần dịu đi, lông mày nhíu lại: “Ngươi nói gì vậy, đương nhiên ngươi quan trọng hơn bọn họ.”Phong Nguyên Cực lại hùng hổ dọa người: “Vậy tại sao huynh không chịu giao hắn cho ta.”Sắc mặt Phong Nguyên Sùng ôn hòa, trấn an: “Dù sao hắn cũng là nam nhân, cho dù đưa cho ngươi cũng không thể giúp ngươi nối dõi tông đường.
Nếu ngươi thu hắn, thanh danh này truyền ra, nữ tử tốt nhà ai còn dám gả cho ngươi nữa? Cô cũng vì ngươi mà suy nghĩ, ngươi làm sao không thông cảm cho nỗi khổ tâm của Cô đâu?Phong Nguyên Cực nhàn nhạt nói: “Loại chuyện nối dõi tông đường này, không phải có hoàng huynh là đủ rồi sao?”Phong Nguyên Sùng trách mắng: “Nói bậy, ngươi còn độc thân là vì huynh trưởng, ta không thể nhìn ngươi cứ tiếp tục hồ nháo nữa, ngươi cũng nên ngẫm lại bản thân, đừng cả ngày làm xằng làm bậy, khiến Cô ngày ngày nhọc lòng vì ngươi.”Phong Nguyên Cực trầm mặc hồi lâu, khóe môi giương lên: “Được thôi.”Phong Nguyên Sùng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Ngươi về trước đi.”Phong Nguyên Cực quay đầu lại, liếc mắt lạnh lùng nhìn Lâm Tử Nhiên một cái, cười nhạo một tiếng: “Vận khí hôm nay của ngươi thật tốt, nếu không bổn vương nhất định phải cho ngươi biết sự lợi hại của bổn vương!”Nói rồi phất tay áo bỏ đi.Trong phòng chỉ còn lại Lâm Tử Nhiên và Phong Nguyên Sùng.Nhưng Lâm Tử Nhiên nửa điểm cũng không nhẹ nhàng.
Tuy rằng lời của Phong Nguyên Cực coi như phủi sạch mối quan hệ giữa hai người họ, nhưng Phong Nguyên Sùng thân là đế vương bệnh đa nghi nhất định rất nặng, cũng không biết có tin hay không..Phong Nguyên Sùng đi qua, tầm mắt đảo qua liền nhíu mày, duỗi tay sờ bên gáy Lâm Tử Nhiên một chút, Lâm Tử Nhiên liền phát hiện mình có thể cử động.Cậu nhanh chóng duỗi hai tay chỉnh lại vạt áo tán loạn, cung kính quỳ xuống đất hành lễ: “Đa tạ Hoàng thượng đã giúp đỡ.”Phong Nguyên Sùng cúi đầu nhìn cậu, vì động tác Lâm Tử Nhiên vội vàng, áo choàng còn hơi xộc xệch, vạt áo lộ ra một đoạn cẳng chân trắng nõn, tầm mắt Phong Nguyên Sùng rơi vào mắt cá chân của cậu...!Trái tim siết chặt, rốt cuộc mới dời tầm mắt.Tên hỗn trướng Phong Nguyên Cực này!Trong lòng Phong Nguyên Sùng nảy sinh sát khí, hắn hít sâu một hơi, cố gắng bình phục lửa giận trong lòng, lúc này mới vươn tay nâng Lâm Tử Nhiên lên, ôn nhu thở dài một tiếng: “Ngươi có trách Cô phạt ngươi?”Lâm Tử Nhiên lắc đầu: “Thần không dám.”Phong Nguyên Sùng lắc đầu nói: “Cô biết ngươi có chút tâm tư với Tề Tuyên, nhưng dù sao hắn cũng là vương tử An Hà Quốc, ngươi cùng hắn không có khả năng, từ trước đến nay ngươi là người hiểu chuyện, làm sao phạm phải chuyện hồ đồ này?”Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ, con cáo già này, đánh một cái tát lại đưa một quả táo sao?Bất quá Lý Ký trung thành và tận tâm với Phong Nguyên Sùng không lời gì để nói, cậu trầm mặc chốc lát, lộ ra một tia ẩn nhẫn: “Hoàng thượng nói phải, là thần hồ đồ.”Phong Nguyên Sùng vui mừng nói: “Ngươi biết thì tốt, đúng rồi, thương thế của ngươi như thế nào, để Cô nhìn giúp ngươi..”Hắn vốn chỉ tính đến đưa thuốc, nhưng nhớ tới cảnh tượng Phong Nguyên Cực đè lên người Lâm Tử Nhiên vừa rồi, trong lòng nổi lên tia khác thường nhè nhẹ, có chút không muốn cứ như vậy rời đi, sinh ra ý niệm muốn đụng chạm người này.Trái tim Lâm Tử Nhiên nhấc lên, Phong Nguyên Cực đã giúp cậu bôi thuốc, nếu việc này bị Phong Nguyên Sùng phát hiện, chắc chắn sẽ hoài nghi cậu và Phong Nguyên Cực vừa rồi diễn trò lừa hắn!Cậu vội vàng lần nữa quỳ xuống đất, cúi đầu dập đầu: “Thần thân thể xấu xí, không dám làm bẩn mắt Hoàng thượng.”Thấy thế sắc mặt Phong Nguyên Sùng trầm xuống, nam tử trước mắt lãnh đạm xa cách như thế, cho dù cung kính thì sao, nửa điểm cũng không cho chính mình cơ hội tới gần...!Chẳng lẽ, ngươi buộc Cô phải dùng sức mạnh?Lâm Tử Nhiên quá căng thẳng đến mức cụp mắt không dám hé răng, lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh.Phong Nguyên Sùng bình tĩnh nhìn cậu, nam tử có vẻ rất đau đớn, lúc trước cậu mới quỳ mười canh giờ, bây giờ lại quỳ nữa, thân thể lung lay sắp đổ..
Phảng phất tùy thời sẽ ngã xuống.Trong lòng Phong Nguyên Sùng mềm nhũn, có chút không đành lòng, cuối cùng vẫn đè nén dục vọng xuống.Lấy tính cách quật cường của người này, nếu chính mình thật sự dùng sức mạnh giống như Phong Nguyên Cực, như vậy tình cảm quân thần nhiều năm cũng kết thúc.Phong Nguyên Sùng thấp giọng nói: “Ngươi dưỡng thương cho tốt, mấy ngày này đừng thượng triều.”Sau đó hắn đặt lọ thuốc ở đầu giường rồi xoay người đi.Lâm Tử Nhiên chờ Phong Nguyên Sùng đi xa mới gian nan bò dậy từ mặt đất, quần áo đều ướt đẫm mồ hôi.
Hai huynh đệ này không phải tâm linh hữu tê đó chứ, tới cùng lúc như này..
Thật là quá kinh khủng!Suýt nữa đương trường rời khỏi trò chơi!Quyền mưu ở thế giới cổ đại quả thực không dễ dàng!Lâm Tử Nhiên: “Thiệt khó cho tôi.” QAQHệ thống: “Ừm..” Nó cảm thấy người chơi tố khổ có chút đạo lý, cho nên ngượng ngùng châm chọc cậu.………………Vết thương của Lâm Tử Nhiên cũng không tính là nặng, Phong Nguyên Cực dùng thuốc cực tốt cho cậu, ngày hôm sau liền tốt lên không sai biệt lắm.
Sau đó cậu lại thay bằng thuốc của Phong Nguyên Sùng, rất nhanh máu bầm trên đầu gối toàn bộ đều tan.Không hổ là huynh đệ hoàng gia, lấy ra đều là thứ tốt!Hơn nữa, nương theo việc tĩnh dưỡng dưỡng bệnh ở nhà cho nên đã nhiều ngày không lên triều, rốt cuộc Lâm Tử Nhiên cũng cảm thấy thích ý, hận không thể bị thương lại nằm thêm mười ngày nửa tháng nữa.Bất quá, ngày lành cuối cùng cũng hết.Lâm Tử Nhiên ngượng ngùng vì một chút vết thương mà kéo dài, càng sợ khiến Phong Nguyên Sùng hoài nghi, rất nhanh khôi phục trạng thái làm việc bình thường.Chẳng qua cậu không đi gặp Tề Tuyên nữa.Một là hiện giờ Tề Tuyên đang ở tại tẩm cung Phong Nguyên Sùng, đó không phải là địa phương mà cậu có thể nhúng tay vào, muốn gặp cũng không thấy được, nếu mạnh mẽ xen vào, hậu quả thực sự rất nghiêm trọng.Thứ hai là cốt truyện đã đến giai đoạn này, thành công thúc đẩy cảm tình vai chính công thụ, cũng làm cho họ ở bên nhau, chính cậu cũng có thể thành công rút lui, mạo hiểm đi gặp Tề Tuyên thì khéo quá hóa dở.Liền chúc bọn họ bách niên hảo hợp đi!Đối với Lâm Tử Nhiên mà nói, mấy ngày nay sóng êm gió lặng, không cần đi tịch thu tài sản và giết cả nhà, cũng không cần đi hống Tề Tuyên, ngay cả sau lần gặp trước đó tựa hồ Phong Nguyên Cực cũng lảng tránh cậu.Lâm Tử Nhiên tỏ vẻ lý giải, Phong Nguyên Sùng nói đến mức này, Phong Nguyên Cực mà còn dây dưa với chính mình thêm nữa, chỉ sợ thật sự khiến Phong Nguyên Sùng nghi kỵ bất mãn.Đến lúc đó, cả hai người bọn họ đều phải chết.Bất quá gần đây có cốt truyện quan trọng!Cậu sẽ bị tứ hôn!Cốt truyện ban đầu là thế này —— bởi vì Lý Ký yêu Tề Tuyên sâu đậm, thậm chí nhúng tay vào việc trong cung cũng muốn trợ giúp Tề Tuyên, rốt cuộc chọc giận Phong Nguyên Sùng, làm Phong Nguyên Sùng tâm sinh ghen ghét.
Lúc này Phong Nguyên Sùng chưa động sát tâm, mà là niệm tình Lý Ký đối với mình trung thành và tận tâm nhiều năm, lựa chọn tứ hôn cho Lý Ký, để hắn hoàn toàn chết tâm.Chậc chậc chậc, tứ hôn cho tình địch quả nhiên là đặc quyền mà Hoàng đế mới có!Làm Hoàng đế chính là như vậy, muốn làm gì thì làm!Nhưng ngược lại Lâm Tử Nhiên không lo lắng về sự tình tứ hôn, vì cậu biết việc hôn nhân này không thể thành.Cho dù mình chỉ là một nam phụ, nhưng cũng phải si tình không đổi với vai chính thụ, sao có thể thành hôn cùng nữ nhân khác đâu?Cho nên mặt sau cốt truyện là thế này: Bởi vì nguyên nhân Lý Ký ác danh truyền xa, tiểu thư bị tứ hôn kia sống chết cũng không chịu gả, vì thế nhảy hồ tự sát, tuy rằng được cứu về nhưng vẫn đòi sống đòi chết không chịu gả.
Phụ thân của đối phương làm sao để nữ nhi mình chịu ủy khuất như vậy, hơn nữa cũng không muốn gả nàng cho Lý Ký, vì thế không tiếc đâm tường cũng muốn thỉnh cầu Hoàng đế thu hồi mệnh lệnh đã ban.Đương nhiên Phong Nguyên Sùng sẽ không thu hồi mệnh lệnh, hắn một khi quyết định làm chuyện gì, sẽ không dễ dàng thay đổi chủ ý.
Nhưng lúc sau xảy ra chuyện Tề Tuyên bị bắt cóc, Lý Ký lại liều mình đi cứu Tề Tuyên, lần này Phong Nguyên Sùng thật sự tức giận đến phẫn nộ rồi, hơn nữa đám người Phong Nguyên Cực lại ngo ngoe rục rịch, nơi tay nhận được tin đệ đệ mưu phản, sau đó lại ban cho Lý Ký một ly rượu độc.Hoàn toàn xử lý hai tình địch.Lý Ký chưa kịp thành hôn đã chết, tự nhiên sẽ không chậm trễ cô nương nhà người ta.Khi đó cậu đã sớm công thành lui thân.Tứ hôn ở đoạn cốt truyện này không quan trọng, chủ yếu là thể hiện khí phách của vai chính công cùng quyền uy vô thượng thân là Hoàng đế của hắn.Lâm Tử Nhiên kiên nhẫn chờ đợi thánh chỉ tứ hôn đến.Hôm nay khi đang làm việc, thủ hạ bỗng nhiên vội vã xông vào, vẻ mặt bát quái lớn tiếng nói: “Đại nhân! Ta nghe nói có chuyện lớn!”Trong lòng Lâm Tử Nhiên rùng mình, chẳng lẽ rốt cuộc đến rồi sao!Thủ hạ nói: “Hoàng thượng tứ hôn cho Kinh Vương! Nhà gái là tiểu nữ nhi của Vĩnh An công, là muội muội ruột của Hoàng Hậu, Hoàng thượng thật sự cho Kinh Vương mặt mũi lớn!”Lâm Tử Nhiên: ???Thủ hạ: “Đại nhân, đại nhân, ngài làm sao vậy.”Lâm Tử Nhiên: “…Ngươi lui xuống đi.” Ta muốn yên lặng.Nhìn thấy vẻ mặt không vui của Lâm Tử Nhiên, vội vàng cẩn thận lui xuống.
Chẳng lẽ đại nhân và Kinh Vương có quan hệ không tốt cho nên mới không muốn nghe tin tốt từ Kinh Vương?Xem ra về sau không thể tùy tiện nhắc tới Phong Nguyên Cực.Lâm Tử Nhiên phát điên nói: “Đã nói là tứ hôn cho tôi đâu!!!”Hệ