Edit: Xiaoxi Gua
Bạch Lục Châu muốn đêm nay sẽ nói cho Chung Khởi biết chuyện cậu chính là Tiểu Bạch.
Bởi vì hôm nay Chung Khởi dẫn cậu cùng đi tắm.
Thân thể thiếu nữ vừa mềm lại vừa non, dưới ánh đèn giống như là trong suốt, yêu kiều nằm trong bồn tắm, nói với cậu ngồi ở phía ngoài: “Chờ một chút nha Tiểu Bạch, chị tắm xong sẽ giúp em tắm rửa sạch sẽ, có được không?”
Được nha, tại sao không được, cho dù bây giờ em muốn dìm chết tôi, tôi cũng nói được, chỉ là không muốn làm bẩn quần áo của em thôi.
Bạch Lục Châu nghĩ như vậy, cậu có chút sợ Chung Khởi biết những tâm tư bẩn thỉu này của cậu, nếu như có thể cả một đời làm con mèo của cô cũng được, nhưng lại cảm thấy không cam tâm, người chính là như vậy, dục vọng luôn luôn vô bờ bến.
Ngay từ đầu, Bạch Lục Châu chỉ là nghĩ, nếu như Chung Khởi có thể liếc nhìn cậu một cái cũng tốt, về sau lại nghĩ, hi vọng làm mèo của cô cả đời, nũng nịu trong ngực cô, nhưng đến hiện tại, cậu lại cảm thấy không vừa lòng, cậu bắt đầu muốn hoàn toàn có được cô, để cô biến thành người hoàn toàn thuộc về cậu.
Cậu thích cô như vậy, vụng về, nồng cháy, từ không muốn có gì cả, đến muốn có tất cả.
Không ai nói là không được, có phải không, cậu đồng ý vĩnh viễn đứng trong bóng tối, nhưng vạn vật trên thế gian đều được bảo toàn, cũng nên cho cậu một chút ánh sáng, một chút đền bù, một cái an ủi.
Bạch Lục Châu yên tĩnh nhìn phía sau lưng trắng trẻo của Chung Khởi, cố gắng khắc chế xúc động muốn liếm một cái của mình.
Nhưng Chung Khởi lại không an phận, một cánh tay của cô khoác lên trên bồn tắm, ngoắc ngoắc ngón tay với Bạch Lục Châu, nói: “Tiểu Bạch, tới.”
Bạch Lục Châu lập tức meo meo meo chạy tới.
Chung Khởi cười, tay gãi gãi cái cằm của cậu, khen một câu: “Thật ngoan.”
Bạch Lục Châu nhìn mặt của cô có chút xuất thần, rốt cuộc không thể khắc chế, le đầu lưỡi liếm ngón tay trắng nõn của Chung Khởi, cực kỳ chăm chú, si mê mà liếm láp.
“Ngứa.” Chung Khởi cười, nhưng cũng không di chuyển bàn tay đi, mặc cho cậu liếm láp, trên lưỡi mèo mọc gai ngược, khi liếm có một ít nhói nhói, nhưng chủ yếu là ngứa.
Qua một hồi lâu, Bạch Lục Châu mới buông tha tay của Chung Khởi, nhưng cậu đột nhiên đứng thẳng, hai con chân trước khoác lên thành bồn tắm lớn, nhìn về phía Chung Khởi kêu meo meo, trong đó một cái móng vuốt nhỏ còn không ngừng muốn đụng vào mặt Chung Khởi.
Chung Khởi nhìn dáng vẻ của cậu càng cảm thấy thú vị, chủ động nắm lấy đệm thịt hoa mai của cậu, đưa mặt tới gần, hỏi: “Sao vậy, chị đang tắm, đừng nhõng nhẽo.”
Bởi vì khi tắm, mặt của Chung Khởi bị hơi nước ấm làm đỏ bừng, bây giờ trong trắng lộ hồng, trong mắt cũng là ngập nước, giống một hồ nước tĩnh mịch, Bạch Lục Châu nhìn si mê.
Cậu đi liếm mặt Chung Khởi, xúc cảm mềm mại, Bạch Lục Châu càng tức giận bây giờ bản thân mình chính là một con mèo.
Chung Khởi để đầu gối lên cánh tay của mình, vừa vặn đụng vào cái đầu nhỏ của “Bạch Lục Châu”, sau khi cậu liếm khuôn mặt của Chung Khởi, liền dựa vào gần môi Chung Khởi, lúc đụng vào lúc không.
So với Bạch Lục Châu kích động, Chung Khởi lại có chút xuất thần, cô chỉ coi là Tiểu Bạch dính người hơn những con mèo khác, thích làm nũng, mạch suy nghĩ lại sớm đã bay đến đâu đó, nhưng cũng là liên quan đến “Tiểu Bạch”.
Cô đang suy nghĩ đến Bạch Lục Châu.
Bạch Lục Châu cũng không phải là người quái gở, kỳ thật cậu rất dễ nói chuyện, lúc các bạn học trong lớp mượn bài tập của cậu để chép, cậu cũng chưa hề từ chối lần nào, cũng chưa từng lạnh lùng hoặc làm cao đối với bạn học nào, mà là các bạn học xem địa vị của bản thân họ quá thấp, bọn họ tự động ngưỡng mộ Bạch Lục Châu, tự động đi tìm hiểu cậu.
Lúc học lớp mười, Chung Khởi nhìn thấy Bạch Lục Châu dùng cơm trưa của mình cho con chó lang thang đang mang thai trong trường học.
Cậu mặc đồng phục màu trắng, nửa ngồi trên mặt đất, đem hộp cơm của mình đặt ở trước mặt chó lang thang bẩn thỉu, còn đưa tay gãi gãi đầu của nó.
Chung Khởi khi đó trông thấy biểu cảm của Bạch Lục Châu, ôn nhu không tưởng nổi.
Kỳ thật cậu thật là một người rất tốt, Chung Khởi nghĩ vậy, chỉ là không quen biểu hiện ra mà thôi, không giống cô, nhìn rất dễ nói chuyện, kỳ thật lại cẩn thận che giấu nội tâm âm u của mình, để mọi người thấy một mặt hiền lành của cô.
Bạch Lục Châu Tốt như vậy, cuối cùng không biết sẽ là ai có được.
Chung Khởi thất thần trong chốc lát, nước đều có chút lạnh, dứt khoát không tắm nữa, bỗng nhiên từ trong bồn tắm đứng lên, nước rầm rầm từ trên người rơi xuống, có chút dính ướt Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nhìn cô kêu meo meo.
Chung Khởi nhanh chóng dùng khăn tắm bao lấy mình sau đó lập tức dùng khăn mặt bao lấy Bạch Lục Châu, bọc cậu lại rồi để qua một bên trên ghế sạch sẽ.
Bạch Lục Châu ngoan ngoãn nằm đợi cô.
Nhanh nhẹn sửa sang xong cho mình, Chung Khởi chuẩn bị một chậu nước nóng cho mèo con Bạch Lục Châu tắm rửa.
Lúc trước Chung Khởi không có nuôi mèo, cũng không biết tắm rửa làm sao cho mèo mới đúng, dứt khoát lên mạng tra xét một vòng, bởi vì trong nhà không có sữa tắm chuyên cho mèo dùng, Chung Khởi cũng chỉ là dùng tay xoa tắm cho Bạch Lục Châu, vốn đang sợ cậu làm loạn lên, kết quả cậu ngoan đến không tưởng tượng được, mở to mắt to nhìn mình chằm chằm, mặc cho mình xoa tròn xoa dẹp, Chung Khởi vừa nhanh chóng giúp cậu tắm rửa vừa khen cậu: “Tiểu Bạch nhà chúng ta thật giỏi!”
Một chút bùn đen đều đã được rửa sạch, Chung Khởi dùng khăn mặt bao lấy