Hai ngày hôm nay trong cung ai ai cũng tấp nập thức trắng đêm để chuẩn bị cho lễ sắc phong hoàng hậu sắp tới. Ai nấy đều biết lễ sắc phong này chỉ chính là cái cớ để ràng buộc LIÊN THÀNH vào thế sẵn có. Cái chính ở đây là hoàng thượng muốn lấy cái danh nghĩ này để ép LIÊN THÀNH tự tay dâng mắt mình cho Lục quý phi.
\- Mọi chuyện thế nào rồi?
\- Bẩm thừa tướng tất cả đã xong giờ chỉ chờ tới giờ hành lễ nữa thôi.
\- Được, ngươi lui đi.
TỐNG LAM cho người lui ra rồi đi một vòng xem xét. Y không muốn xảy ra bất cứ vấn đề gì trong buổi sắc phong. Đây là chuyện trọng đại nên mọi việc do chính tay y chủ quản.
\- LIÊN THÀNH, mọi chuyện đã xong, đệ chắc lần này ổn chứ.
\- PHONG Ca huynh yên tâm sau khi làm xong mọi chuyện thì chứ ra cổng thành trước chờ ta. Còn mọi chuyện còn lại cứ để ta lo, ta sẽ an toàn ra ngoài.
\- Được, đệ cũng phải cẩn thận. Có gì phải báo tín hiệu cho tụi ta biết, không còn sớm nữa tụi ta đi đây, không người hắn tới thì nguy.
\- Được. Hẹn gặp nhau ở ngoài thành. Mọi người nhớ phải cẩn thận.
Sau khi HÀN PHONG nói xong thì cũng đi trong phòng hay nói rõ ra trong Ẩn cung này hiện giờ chỉ có mình cậu. Cậu ngồi trước gương chỉnh chu lại trang phục, tô thêm chút son lên môi. Khuôn mặt vốn dĩ đã hoàn hảo bây giờ thì không còn từ gì để diễn tả nữa.
Cậu đưa tay lên sờ mặt mình rồi mỉm cười, đem thanh kiếm giấu vào sau lưng, sau đó mặc chiếc áo khoác dài màu đỏ trên đó có rất nhiều hoa văn ở bên ngoài. Nhìn cậu không khác gì tiên nhân giáng trần, đem con dao nhỏ cất vào tay áo. Cậu thư thả bước từng bước ra ngoài, phía bên ngoài đã có người chờ sẵn, cậu lên kiệu sao đó đến nơi làm lễ sắc phong.
Có bốn bóng người đứng một góc xa nhìn cậu lên kiệu thì cũng chạy đi, đó không ai khác là đám người HÀN PHONG, GIA MINH, TIỂU TÂM , TIỂU LIÊN. Họ đi với nhau một đoạn thì chia nhau ra hành động.
\- LIÊN THÀNH rốt cuộc thì ngươi cũng chịu nghe lời rồi đúng không.
\- ......
\- Sau khi buổi lễ sắc phong này kết thúc tốt nhất ngươi nên yên phận một chút, không thì đừng trách ta.
HẠO KHIÊM dẫn cậu từng bước từng bước lên bậc thang, hắn vẫn lải nhải nói bên tai cậu đủ cậu nghe. Thấy cậu không nói gì hắn tưởng cậu đã chịu khuất phục trước hắn, trên mặt hắn không khỏi cười khinh bỉ.
Còn đám quan lại đứng hai bên thấy cậu bước ra từ trong kiệu thì ai cũng đứng hình. Trước mắt họ như một tiên nhân bước ra từ trong tranh vậy. Ai ai cũng ngơ ngẩn, đến khi cậu cười lên một cái họ như muốn chết đi sống lại vậy.
\- NGỤY LIÊN THÀNH ngươi đồng ý trở thành hoàng hậu của trẫm là mẫu nhi thiên hạ của nước Bắc Quốc này chứ.
Cậu nhìn hắn đang ngồi uy nghiêm trên kia hỏi cậu, bên cạnh là thái hậu đang đưa đôi mắt bất đắc dĩ nhìn cậu. Phía bên dưới thì có Lục quý phi được đặt ân cho ngồi nhìn cậu miệng thì mỉm cười nhưng hai tay ả đang nắm thành quyền.
Thấy cậu cứ đứng im lặng không trả lời, vị công công đứng gần đó lên tiếng nhắc nhở.
\- Ngụy công tử, Ngụy công tử hoàng thượng hỏi người.
\- À... Ta quên mất, lần đầu đến chỗ đông người thế này có gì mọi người thông cảm cho.
Cậu nhìn quanh cười cười rồi nhìn lên hắn không khí xung quanh bỗng nhiên lạnh đến lạ. Hàn khí quanh cậu càng lúc càng nhiều, cậu khoanh tay trước ngực nhẹ nhàng nói.
\- Ta KHÔNG ĐỒNG Ý là vợ ngươi, nói trắng ra là làm hoàng hậu của ngươi.
\- Ngươi muốn gây rối.
\- HẠO KHIÊM ta đã nói là sẽ đồng ý làm hoàng hậu ngươi khi nào? Mọi chuyện đều là do ngươi sắp đặt, từ việc ta được ân sủng đến vị trí hoàng hậu này đúng chứ.
\- Đúng, thứ gì ta muốn đều là của ta, kể cả ngươi cũng vậy.
\- Rất tiếc nhưng ta chưa bao giờ là của ngươi cả, trước kia bây giờ hay mãi mãi về sau cũng vậy. Chỉ là ngươi hoang tưởng mà thôi.
Hắn đứng bật dậy, giơ chỉ thẳng mặt cậu mà nói.
\- LIÊN THÀNH, ngươi định chống đối ta đến khi nào. Đã đến đường này vẫn còn chống đối ta.
\- Ta trước giờ chưa từng chống đối ngươi, chính ngươi ép ta vào con đường này.
\- Ta ép ngươi, ta ép ngươi làm gì. Từ trước giờ ta có bao giờ ép ngươi chưa cơ chứ.
LIÊN THÀNH nghe hắn nói mà lòng không khỏi chua xót, trên đời này mà có loại cạn bã như hắn sao. Những lời nó nói với cậu không thấy xấu hổ à, cậu tức giận vung tay ra sau nhìn thẳng mặt không kiên nể gì chất vấn.
\- HẠO KHIÊM ngươi nói không biết ngượng sau, ngươi nói không ép ta? Được hôm nay tại đây ta sẽ tính hết với ngươi. Ngươi nói ngươi không ép ta vậy ai là người ép ta không được làm lớn