Kể từ khi được đưa đến đây cũng được ba tháng, trong ba tháng đó họ chỉ có việc ăn rồi ngủ, chán chê thì họ lại kiếm việc chơi phá. Nơi này được NGÔ THIỄN cho tụi cậu muốn làm gì thì làm. Đang chơi ngoài bờ hồ thì LIÊN THÀNH thấy ba người kia đi lại, nhưng vẻ mặt của cả ba có gì đó lạ lạ.
\- Bộ tụi này ăn hết cơm hết gạo nhà ngươi à.
\-.......
\- Ê.... ta đang hỏi ngươi đó.
NGÔ THIỄN nhìn LIÊN THÀNH rồi anh không nói không rằng gục đầu lên vai cậu. Cậu định đẩy nam nhân này ra nhưng giọng anh như đang cầu xin cậu vậy.
\- Chỉ một lúc thôi, một lúc thôi. Cho ta dựa vào vai ngươi một lúc thôi.
LIÊN THÀNH không biết vì sao sau khi nghe lời thỉnh cầu từ anh thì cũng đứng im, để cho anh dựa vào. Không gian quanh họ như lắng đọng, chỉ nghe được tiếng gió xì xào đang thổi ngoài kia.
GIA MINH thấy có gì đó lạ đi lại thúc tay NGÔ DIỆN tò mò hỏi.
\- Có chuyện gì xảy ra à ? Nhìn đại huynh của ngươi có vẻ mệt mỏi.
\- Không có gì, chỉ là việc triều chính thôi. Với lại có một chuyện nữa. Chuyện này ta nghĩ nên để huynh ta nói thì tốt hơn.
Mọi người ngồi vào bộ bàn ghế gần đó chờ đợ hai con người kia. Được một lúc, anh đứng thẳng dậy, mỉm cười với cậu. Nắm tay kéo cậu đi về phía mọi người, sáu con người mười hai cặp mắt nhìn hai người vẻ đầy nguy hiểm. NGÔ THIỄN vờ ho nhẹ một cái rồi vào vấn đề chính anh muốn nói.
\- Ta có chuyện này, không biết nên nói không ?
\- Là chuyện gì ?
\- LIÊN THÀNH ngươi còn nhớ HẠO KHIÊM hoàng đế Bắc Quốc không?
\- Sao ngươi hỏi chuyện đó, hắn có chuyện gì à ?
\- Không, chỉ là khoảng một tháng nữa y sẽ làm đại hỷ sắc phong hoàng hậu.
NGÔ THIỄN nhìn LIÊN THÀNH vừa nói vừa quan sát nét mặt cậu. Còn cậu sau khi nghe anh nói xong đôi mắt thoáng ngạc nhiên rồi chuyển buồn. Nhưng nhanh chóng nó cũng lại trở về trạng thái bình thường, khoảnh khắc đó cậu nghĩ chắc không ai chú ý nhưng nó lại lọt vào ánh mắt của một người.
GIA MINH khi nghe nói chuyện đó không khỏi khó chịu.
\- Chết tiệt, đúng là tên khốn. Biết như vậy lúc đó ta giết quoách nó cho rồi.
\- Tên đó, người nào ở ác tam kiếp mới ưng hắn.
HÀN PHONG cũng khó chịu không kém, đối sử ép buộc đệ đệ y đủ kiểu. Đòi ép đệ ấy làm hậu cũng là y, đòi giết đệ ấy cũng là y. Người này sao lại quá đáng đến vậy cơ chứ.
\- Người y cưới là ai ?
\- LIÊN THÀNH.... ngươi thật sự muốn biết.
\- Ta không sao chỉ là thắc mắc một chút thôi.
\- Là ngũ công chúa của nước Tự Tuyền, nước đang đối đầu với ta.
\- Vậy chuyện này sao ngươi biết ?
\- Chính Bắc Quốc gởi thiệp mời đại hỉ đến cho ta, và hắn hình như biết được năm người các ngươi đang ở chổ ta.
Năm người nghe đên đây thì ngạc nhiên, làm sao hắn lại biết họ đang ở đây. Mọi thông tin về họ đã bị NGÔ THIỄN xóa sạch rồi mà, đại hỉ thì lo đi. Ở đó còn tìm họ làm gì.
\- Tên này muốn đuổi cùng giết tận ta sao ? LIÊN THÀNH đệ nghĩ sao ?
\- Đệ sao ? Không muốn làm gì cả, chỗ nào sóng yên biển lặng thì ta ở. Chỗ nào sóng to gió lớn thì ta đi. Tự do tự