Hai đôi môi tiếp tục quấn lấy nhau cho đến khi cậu sắp hêt dưỡng khí anh mới chịu buoing tha. Lần lượt dựa vào đường cong cơ thể cậu mà anh cứ như vậy tiến xuống dưới.
Những nơi anh đi qua đều để lại vô vàng dấu xanh tím. LIÊN THÀNH khẽ nhăn mặt, tay đánh vào lưng anh như trách mắng.
\- HUYNH là chó hay sao mà cắn hoài vậy ?
\- Ta chỉ cắn với mình LIÊN THÀNH thôi.
NGÔ THIỄN cười rồi định tiếp tục cuối xuống tiếp tục hành sự. Thì phát hiện trên đầu ngực cậu có gì đó hơi khác.
Ngực cậu to hơn những người bình thường, anh đưa tay lên xoa nén nó thì cảm giác nó rất mềm mại hơn nó có gì đó khokng đúng. Còn cậu chắc vì khá nhạy cảm nên chỉ cần anh chạm nhẹ cũng làm người cậu rùng mình run lên.
NGÔ THIỄN nhếch miệng cười rồi cuối xuống bắt đầu dây dưa với nó. Đang trong khoái cảm thì cậu phát hiện bên dưới của mình hình như có gì đó đang xâm chiếm.
Nhưng hiện tại, cơn dục vọng đã lấn ác đi chút lý trí còn lại, cậu chỉ có thể đưa hai bàn tay mình đan xen vào những sợi tóc của anh. Mặc để anh vui đùa trên thân thể mình.
\- NGÔ THIỄN, ta muốn, bên dưới khó chịu.
\- Khó chịu lắm sao ?
\- Ân.
\- Nhưng ta hiện tại lại không muốn nữa.
LIÊN THÀNH vặn vẹo cơ thể cạ sát vào người anh, đem gương mặt đầy ủy khuất ngước nùin anh.
\- Huynh ăn hiếp ta ? Ta khó chịu lắm.
NGÔ THIỄN nhìn thấy gương mặt đó liền không nhịn được, rút tay mình nãy giờ đang để trong hạ thân của cậu ra. Ngay lập tức đem hạ thân của mình từng chút từng chút tiến sâu vào bên trong cơ thể cậu.
Hạ thân của cậu không ngừng nuốt lấy phân thân kia của anh, còn anh thì không ngừng tham quan mọi thứ xung quanh.
Sau khi để cậu thích nghi được, anh nhanh chóng nhấp từng cái một, những tiếng rên rỉ cứ như vậy theo miệng cậu phát ra.
Họ cứ triền miên không biết bao nhiêu tư thế không biết bao nhiêu lần, đến độ có lúc cậu mệt lả thiếp đi từ bao giờ nhưng vì bị quấy rầy nên anh mở mắt ra thì vẫn thấy anh vẫn còn đang hành sự trên người mình.
Hai cơ thể không một mảnh vải che thân dính sát vào nhau, đầu ngực cậu cũng đã sưng lên thấy rõ, dấu xanh tím ẩn hiện dưới ánh trămg. Nhưng hai con người đó vẫn nhất quyết không chịu tách rời.
Nhịp điệu thúc đẩy cứ vậy mà vang lên, tiếng ma xát phần hạ thân, tiếng mồ hôi của đối phương chảy dài nhỏ giọt. Hay tiếng thở gấp đầy hưởng lạc, và cả tiếng rên rỉ hòa nguyện vào không gian núi rừng. Nó như tạo nên một giai điệu giao hưởng dưới ánh trăng sáng mờ huyền ảo này vậy.
Đến cùng thì chỉ nghe được tiếng khẽ la của cậu và tiếng gầm lên như đã tống được những thứ mình muốn tống của anh vào cậu.
NGÔ THIỄN trực tiếp nằm lên người cậu, cả hai ôm nhau để lấy lại nhịp thở. Anh từ từ ngồi dậy, ngắm nhìn lại kiệt tác mình đã tạo rồi cuối xuống xoa đầu cậu rồi mới rút phần hạ thân của mình ra khỏi nơi đó của cậu. Cũng nhờ có vậy mà thứ chất nhớp đục tanh kia từ bên trong theo hạ thân của anh chảy ra dính lên cả hắc bào.
\- THÀNH THÀNH, ngươi có biết lúc nãy ngươi dâm đãng đến thế nào không ?
LIÊN THÀNH mỉm cười rồi lại choàng tay qua cổ anh, kéo anh xuống rúc mặt mình vào cổ anh như đang tìm kiếm gì đó.
\- Ta đã nói rồi, ta chỉ dâm đãng với một mình huynh thôi. NGÔ THIỄN, lâu ngày si tình là có thật.
\- Ha. Ngươi lâu ngàu si tình còn ta khi chỉ vừa chạm mặt ngươi đã nhất kiếm chung tình mất rồi.
Anh đẩy cậu ra, giữ chặc mặt cậu kề sát chóp mũi mình vào mũi cậu, nhỏ giọng như sợ người khác sẽ nghe thấy.
\- Lão nương của ta là tuyệt nhất.
Vừa dứt lời không biết từ đâu, một con đom đóm bay đến đậu lên chóp mũi cả hai phát ra một màu xanh vàng rất đẹp.
Cả hai nhìn nó rồi nhìn nhau sau đó lại bật cười thành tiếng, họ cùng nhau quay đầu nhìn theo con đom đóm kia.
LIÊN THÀNH mắt mở to, miệng như không thốt nên lời, trước mặt cậu bây giờ là hàng nhàn con đom đóm đang thi nhau phát sáng giữ không trung.
\- Đẹp thật. NGÔ THIỄN huynh xem nhiều đom đóm thật đó. Ta đây là lần đầu nhìn thấy chúng nhiều đến vậy.
\- Thích không.
\- Rất thích nha.....
LIÊN