Buổi sáng hôm sau, Diệp Tiểu An vừa bước vào phòng học.
Đã thấy cả lớp học rực rỡ hẳn lên, kỳ thật trường học của cô ta, là trường cao trung tốt nhất thành phố A. Cho dù hoàn cảnh, hay phương tiện, trong nước chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng bây giờ, cả phòng học đều được sửa chữa một lần, bao gồm bàn ghế, tất cả đều đổi thành bàn gỗ thô sắc.
Còn có điều hòa đã được thay mới, lúc trước điều hòa hỏng, trường học lười thuê người đến sửa. Chỉ thêm hai cái quạt gió, mỗi khi thời tiết nóng bức, học sinh ở trong phòng học oi bức, nóng như chó.
"Đây là chuyện gì? Lãnh đạo trường chúng ta đột nhiên có lương tâm?"
Diệp Tiểu An nghi hoặc tìm được vị trí của mình, buông cặp sách, lén lút hỏi bạn cùng bàn Tạ Nhiễm Nhiễm.
"Cái gì, cậu trông cậy vào lãnh đạo trường có lương tâm ư, chi bằng khẩn cầu thần tiên hạ giới còn hơn!" Tạ Nhiễm Nhiễm trợn mắt, khẽ meo meo nói: "Đó là vì, lớp chúng ta có hai học sinh mới muốn chuyển vào! Nghe nói là nhân vật lớn rất có gia thế khó lường, hình như là anh em, không biết trông như thế nào..."
Anh em?
Diệp Tiểu An nhịn không được bấm ngón tay, trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt của Kỷ Vô Trần cùng Tô Yên.
Cô nghĩ đến xuất thần, Tạ Nhiễm Nhiễm nhìn người xuất hiện ở cửa, đôi mắt sáng ngời, duỗi tay gọi Diệp Tiểu An.
"Trời ạ! Mau nhìn mau nhìn! Học sinh mới chuyển đến! Ôi mẹ ơi, đây là đi quay phim truyền hình à??"
Diệp Tiểu An cả kinh, ngước mắt nhìn lại.
Trong nháy mắt nhìn người tới, tâm tình cô ta phức tạp đến tận cùng.
Giống như sợ cái gì thì cái đó tới thật.
Trên bục giảng cô gái có khuôn mặt xinh đẹp như thiên sứ, áo khoác đen nhánh, mái bằng hơi mỏng bên dưới là một đôi mắt to đen trắng rõ ràng, không có lúc nào là không mang theo ý cười, khiến người nhìn người thích.
Cô ngoan ngoãn đứng bên cạnh giáo viên.
Còn nam sinh bên cạnh cô, vừa mới tháo khẩu trang đen cùng mũ xuống, làn da có chút hồng không bình thường.
Nhưng cũng không thể ngăn cản, học sinh trong lớp khi nhìn thấy hai