Hô hấp của Tần Ức trêи đùi Thạch Tĩnh Chi dần trở nên đều đặn. Tuy rằng tinh thần của cậu luôn rất tốt nhưng việc đóng phim mệt mỏi vẫn khiến cậu chìm vào mộng đẹp rất nhanh.
Khi cậu đang ở trong giấc ngủ ngọt ngào, ở một bên khác của thành phố, team trợ lý của cậu và phòng quan hệ xã hội của công ty giải trí Tĩnh Ức hợp tác phản kϊƈɦ Đường Tuyết.
Đoàn trợ lý bên Giang Hà phụ trách viết thông báo và cung cấp bằng chứng cứu vãn hình tượng của Tần Thiều. Hacker phụ trách phòng ngự ấy thế mà phải sưu tầm tài liệu rồi tìm người mở topic.
Đường Tuyết làm việc cũng gọi là cẩn thận. Hóa trang kỹ càn, đeo kính che hơn nửa khuôn mặt, chạy xe đến tiệm net thật xa để mở topic nặc danh.
Loại quán net này không cần chứng minh thư. Đường Tuyết dùng bài viết sẵn trong USB mở topic, đăng xong còn đập nát USB ném vào trong thùng rác, lúc về còn tìm toilet thay quần áo. Vè tới đoàn làm phim còn đem theo đồ ăn khuya. Bình thường Đường Tuyết không tỏ thái độ với Tần Thiều, cũng chẳng ai nghĩ là cô ta làm.
Thực ra Đường Tuyết về cơ bản là nói sự thật, chỉ nói quá thêm một tí, để Tần Thiều dọa nhân viên đến phát khóc, phách lối để nhân viên từ chức các kiểu sự việc nói qua loa nguyên nhân đăng lên. Nhiều đoạn mơ mơ hồ hồ tự nhiên sẽ có người nói thay cho cô.
Dư luận vốn dễ dàng bị dẫn dắt, Tần Thiều lúc trước bị anti một trận trở thành việc tốt giúp cô ta lần này. Nếu như Tần Thiều không chịu nổi, dân mạng nhất định mắng hắn ta, ghét bỏ hắn ta mong manh yếu đuối. Còn nữa, Tần Thiều nói mình không học cấp hai cấp ba, cô nói đối phương chỉ có học lực tiểu học cũng là thật.
Nghĩ đến việc Tần Thiều bị công kϊƈɦ cô ta không nhịn nổi mà nhếch mép lên. Cô gái đang ăn đồ Đường Tuyết mua thuận miệng nói: "Chị Đường Tuyết hôm nay vui thế nhỉ."
Đường Tuyết cười cười: "Trời đẹp như vậy còn được ăn ngon, tâm tình đương nhiên là tốt."
Cô gái kia gật đầu phụ họa: "Đúng rồi, khách sạn đoàn phim ở đồ ăn chẳng ngon chút nào. Nếu không phải lệnh từ bên trêи hôm nay quay thêm cảnh em cũng ra ngoài đi ăn với chị. Thực sự nghĩ thôi cũng thèm."Cô gái nhỏ có gương mặt tròn trịa, cơ thể mũm mĩm, nhìn rất vui vẻ.
"Em cũng không phải đóng phim, sao lại phải tăng ca?" Đường Tuyết đối phó với cô gái không có tí tâm cơ nào cũng thuận lợi. Cô vốn là nghệ sĩ của công ty giải trí Tĩnh Ức, hình tượng debut lại là thanh thuần ngọc nữ, chưa từng có scandal, đối thủ cạnh tranh lại một mớ tin đồn không tốt nên đánh giá về Đường Tuyết vẫn rất tốt.
Đương nhiên Đường Tuyết dám làm những chuyện này không phải tùy hứng, cô cũng có chống lưng nhưng đến bây giờ cũng chưa từng vênh váo như Tần Thiều. Dưới cái nhìn của cô, Tần Thiều vênh váo như vậy thì tám phần mười cũng bị kim chủ ghét bỏ. Hậu bối vòng giải trí thì an phận chút, làm người như Tần Thiều cần phải nếm vị đắng mới được.
Cô gái nhỏ tức giận: "Em không biết, hình như là nói chuyện Tần Thiều hay sao ý, đoàn làm phim đang tra là người nào tung tin. Chị Đường Tuyết, chị nghĩ thử xem, không tự dưng mà lại có người rảnh đến mức đi bôi đen người khác, em thấy phải tám, chín phần mười là kẻ nào đố kị Tần Thiều. Chắc là thấy mình lớn lên không đẹp được như người ta, tội đáng xấu cả đời."
Ánh mắt Đường Tuyết lóe lên vẻ không thích nhưng vẫn tươi cười: "Cũng không chắc là xấu đâu, có khi là không ưa cái kiểu cách của Tần Thiều. Chị đi nghỉ một lúc, em làm gì thì làm đi."
Rời khỏi chỗ cô bé nhân viên, Đường Tuyết đi về phòng tắm rửa, khởi động máy tính để thưởng thức thành quả của mình. Kết quả là chưa khởi động xong máy tính, điện thoại di động đã reo. Giọng nói truyền ra từ loa giận dữ mắng: "Ai cho cô gan mà dám ra tay lung tung như vậy. Trước đây ra tay với mấy ngôi sao không nổi lắm thì bỏ qua đi, người kia là người cô có thể động vào à? Chuyện của cô tôi không xen