Edt: Mítt
~~~~~~~~~
“Có lẽ?”
Thôi Hạo nhìn về phía Tô Mê: “Lời này của cô, rõ ràng là tự mâu thuẫn.
”
“Lúc ấy tôi lâm vào hôn mê, chỉ mơ hồ cảm thấy tang thi không tập kích tôi, cũng không hoàn toàn xác định là tôi xua đuổi tang thi, nhưng bởi vì những nhân tố bên ngoài khác, cho nên là không có mâu thuẫn.
”
Tô Mê nhướng mày nhìn về phía Thôi Hạo, ngón trỏ gõ gõ trên giường.
Thôi Hạo vốn dĩ tính tình đã không tốt, sau khi thức tỉnh dị năng lại càng thêm không tốt.
Thấy Tô Mê nói quá lên như vậy, vội vàng tiến lên một bước.
Kết quả vừa mới tính mở miệng, tầm mắt lại dừng trên ván giường, lập tức lui về phía sau một bước: “Đúng vậy, cô nói đều đúng.
”
Nhạc Kiệt vừa nghe, lập tức vui vẻ.
Phải biết rằng tiểu tử Thôi Hạo này, tính tình cực kì tệ, ngày thường trừ bỏ thủ lĩnh nói, ai nói hắn cũng không nghe, càng không phục ai.
Một màn trước mắt này, thật đúng là hiếm lạ.
Mà khi hắn tiến lên vài bước, đang muốn trả lời Tô Mê, lại thấy ngón tay cô gõ lên ván giường, con mẹ nó hoàn toàn giống như máy khoan điện, nhẹ nhàng gõ một chút, cũng lưu lại trên giường một lỗ thủng!
Nhạc Kiệt nhìn thấy liền sửng sốt.
Tô Mê chú ý tới ánh mắt hắn, rũ mắt nhìn ngón tay mình, sau đó nâng tay, câu môi cười khẽ: “Tôi đang thử lực độ và độ cứng của ngón tay, các người tiếp tục nói chuyện của các người, không cần để ý đến tôi.
”.
Kiếm Hiệp Hay
Nhạc Kiệt cùng với vài tên dị năng giả ở đây sôi nổi nuốt nước bọt, không tự chủ được lui về phía sau một bước.
Nếu gặp được cô gái có dáng người ma quỷ như vậy, phỏng chừng không có người đàn ông nào không sinh ra dục niệm với cô.
Nhưng khi biết được cô gái này mạnh mẽ như vậy, mỗi người đàn ông đều không hẹn mà cùng nghĩ đến —— nếu trên giường, theo tư thế cưỡi ngựa mà nói, phỏng chừng thứ đồ chơi kia sẽ bị cô chơi gãy mất!
Tô Mê thuần khiết như vậy ( mới là lạ), tự nhiên sẽ không nghĩ đến suy nghĩ của cánh đàn ông.
Cô thấy mọi người không hé răng, vì thế nhìn về phía Yến Minh Hiên: “Anh hẳn là người của Liên Minh dị năng giả, không bằng mang tôi về nghiên cứu đi, vừa lúc kiểm tra xem trong thân thể tôi rốt cuộc có dị năng gì?”
Tâm nguyện của nữ chủ, đều có liên quan đến căn cứ Liệp Ưng.
Đời trước, mẹ kế nguyên nữ chủ, cùng với con gái bà ta chính là được đám người Yến Minh Hiên, Diêu Thi Thu cứu trong một lần làm nhiệm vụ, sau đó vẫn luôn ở trong căn cứ.
Thẳng đến khi hoàn thành thuốc giải virus tang thi, tang thi hoàn toàn biến mất, ba người liền kế thừa tất cả tài sản của tập đoàn Tô thị, sống cuộc sống sung sướng.
Cho nên, căn cứ Liệp Ưng này, cô không đi không được.
Yến Minh Hiên vốn dĩ nhận chỉ thị từ quan chỉ huy tối cao của căn cứ Liệp Ưng, đến đây đánh chết tiến sĩ Khâu Trí - người chế tạo virus tang thi, hơn nữa còn phải hủy diệt nơi này, không phân biệt vật sống hay vật chết.
Nhưng hiện tại đột nhiên xuất hiện một cô gái, lại chứng minh mình là dị năng giả, vậy thì hắn không thể tùy tiện đánh chết.
Xem ra mang cô ấy về căn cứ, giao cho người của phòng nghiên cứu, là lựa chọn tốt nhất trước mắt.
Vì thế, Tô Mê cùng với đám người Yến Minh Hiên cùng nhau rời khỏi bệnh viện, suốt đêm chạy về căn cứ Liệp Ưng.
Đáng lẽ đã ở trên xe chạy đến gần khu biệt thự thì phía trước đột nhiên xuất hiện một đoàn tang thi.
Cách thật xa, Tô Mê nhìn thấy những thân thể rách nát hư thối đến khó nhìn, đen nghìn nghịt ở cổng lớn biệt thự, dùng sức đánh lên cửa sắt.
Yến Minh Hiên nhìn thấy biệt thự đen như mực, không có chút ánh sáng, vì thế hạ lệnh tiếp tục đi về phía trước.
Mà thời điểm xe vừa mới phát động, Tô Mê đột nhiên cảm giác được trong biệt thự có một cổ lực lượng kì dị đang triệu hoán mình qua đó.
Giơ tay đè lại trái tim mình, ánh mắt Tô Mê lóe lóe.
Là hắn sao?
Cách một đàn tang thi rậm rạp, Tô Mê nhìn về phía các căn phòng tối đen như mực trong biệt thự.
Lúc này, ở cửa sổ sát đất trên lầu hai đột nhiên phát ra tín hiệu cầu cứu.
Tô Mê trong lòng căng thẳng, vội vàng hô một tiếng: “Dừng xe, biệt thự có người đang cầu cứu!”
Đám người Thôi Hạo nhìn đàn tang thi rậm rạp, sôi nổi nhíu mày: “Chúng ta trên