Tần Dĩ Nam đứng ở bên giường, thân hình lay động cởi áo khoác âu phục ra, liền bước vào phòng tắm.
Chờ đến khi bên trong truyền tới tiếng nước chảy, Trình Thanh Thông mới xoay người đi ra phòng ngủ chính, đi phòng ăn rót một ly nước ấm.
Tần Dĩ Nam tắm rửa xong đi ra, đầu tóc còn chưa có lau, trực tiếp nằm ở trên giường.
Trình Thanh Thông sợ anh cảm lạnh, vội vàng vào phòng tắm, lấy một tấm khăn lông khô ra, giúp Tần Dĩ Nam thấm đi nước trên tóc, lại lấy máy sấy tới đây, giúp anh sấy khô từng chút một.
Tần Dĩ Nam vẫn luôn không ngăn trở Trình Thanh Thông bận rộn, anh nhắm mắt lại, nhìn như ngủ, trên thực tế ý thức thanh tỉnh đáng sợ, thậm chí anh còn có thể cảm nhận rõ ràng lúc đầu ngón tay của cô xuyên qua tóc anh mang theo một cảm giác thoải mái rất nhỏ nhặt.
Sau khi sấy khô tóc, Trình Thanh Thông rút gối bị tẩm ướt đi, lần nữa nhét một cái gối mới dưới đầu Tần Dĩ Nam, sau đó đứng dậy, kéo đệm chăn, che ở trên người anh.
Tần Dĩ Nam chưa từng mở to mắt một chút, vẻ mặt anh thoạt nhìn bình tĩnh ôn hòa, Trình Thanh Thông đánh bạo nhìn chằm chằm quan sát anh một lát, sau đó cúi người cầm máy sấy được cô để ở một bên lên, lúc vừa mới chuẩn bị xoay người rời đi, cổ tay lại bị Tần Dĩ Nam một phát bắt được.
Thân ảnh Trình Thanh Thông cứng đờ một chút, chậm rãi quay đầu.
Người đàn ông vẫn nhắm mắt lại, trong miệng đang nói chuyện, bởi vì âm thanh rất thấp, Trình Thanh Thông không có nghe rõ, cô “hả?” mtiếng, thấy Tần Dĩ Nam còn đang lẩm bẩm lộn xộn, liền hơi cúi đầu, lúc này cô mới nghe rõ ràng lời nói trong miệng anh: “Hôm nay tôi rất vui vẻ...”
“...! Cô biết không, tôi suýt nữa cho rằng, lần này tôi muốn xong rồi...! Không nghĩ tới, trời cao cho tôi thời cơ tốt như vậy, cho nên để cho một nhà đầu tư chạy đi, lại lấy đến một Phong Đầu càng tốt hơn...”
Anh luôn nói không ngừng, giống như là đang nói lời say.
Trình Thanh