Tô Chi Niệm đặt bút xuông, dựa lưng vào ghế làm việc, giơ tay lên, xoa xoa mi tâm có chút mệt mỏi.
Mở ra nhật ký trên mặt bàn, trên một tờ khác chi chít chữ.
" Ngày 20 tháng 12 năm 2015, kỳ thực lúc này đã là hai mươi mốt giờ, có sao không trăng.
Hôm nay thật vất vả khi về nhà sớm, trên đường còn nghe điện thoại của Đình Đình, tôi rất vui, nhưng khi về đén nhà, lại nghe được lời nói hết sức không vui.
Rất không muốn cho cô ấy đi gặp Tần Dĩ Nam, nhưng lại sợ cô không vui, nên đã để cô ấy đi rồi.
Không muốn đi Câu Lạc Bộ Kinh Thành, nhưng nghĩ đến cô ấy đangn ở đó, nên vẫn đi.
Lúc ban đầu có chút hối hận khi đã tới, sau lại cảm thấy bản thân may mắn khi đến đây.
Bởi vì cô ấy nói: Bắt đầu từ bây giờ, cô sẽ không thích Tần Dĩ Nam nữa.
Sau đó tự cười một mình, cười xong lại cảm thấy mình thật ích kỷ.
Biết rõ cái bí mật năm năm trước, làm cho bản thân trở nên không xứng để yêu cô, cũng không xứng cùng với cô, nhưng vẫn là! Vẫn là ích kỷ hi vọng cô không yêu một ai khác.
Tôi đúng là một kẻ ích kỷ đến vô sỉ.
Rất nhiều lần, chán ghét bản thân như một Siêu Năng Lực bẩm sinh, bởi vì Siêu Năng Lực sẽ làm cho thế giới của tôi trở nên không lừa mình dối người, chỉ có mạnh mẽ phơi bảy chân tướng.
Nhưng mà đêm nay tôi thật may mắn đã có được Siêu Năng Lực này, bởi vì đêm nay đã xảy ra một chuyện rất tệ ở trên người Đình Đình, thật sự là quá hoàn hảo, cuối cùng cũng đã có thể giải quyết viên mãn rồi.
.
Tiếc nuối duy nhất chính là nhìn thấy cô mặc quần áo ướt đứng ở bờ hồ, tôi không thể tiến tới khoác lên trên người cô ấy một chiếc áo.
"
Trong phòng ngủ bên cạnh lại truyền đến tiếng xì xào bàn tán của Tống Thanh Xuân.
"Mình nghĩ là anh ta muốn ăn Kim Lăng! aizzz, đã lâu không đi ăn, trước kia mỗi lúc chở Tống Thừa đi ăn cơm đều đến đây, chỉ tiếc Kim Lăng rất đắt đỏ, nếu đến đó ăn phỏng chừng