“Ngày 25 tháng 11 năm 2015, cô đau bụng kinh, té xỉu ỏ trước mặt tôi, ngày hôm sau tỉnh lại, tôi liền nghe thấy cô đang nhận điện thoại của Tần Dĩ Nam, tôi biết cô không thể yêu tôi, nhưng vẫn bởi vì ghen tuông nên rất tức giận, cô bị tôi đuổi đi, nhưng tôi lo lắng thân thể cô không khỏe sẽ có nguy hiểm, vẫn lao ra kéo cô lại, tôi nghĩ rất lâu, vẫn là lựa chọn ích kỷ, tôi cho cô ở bên cạnh tôi một trăm ngày, chỉ cần một trăm ngày, tôi nghĩ ở trong một trăm ngày này, ở trong một trăm ngày cô không biết gì này, cho chính mình một hồi ức tốt đẹp.”
...!
“Ngày mùng 2 tháng 1 năm 2016, cô vui vẻ, tôi không tham dự, cô khổ sở, tôi phụng bồi tới cùng.”
“Ngày mùng 5 tháng 1 năm 2016, tôi cười bởi vì cô...!Cười, tôi nhìn chằm chằm nụ cười trên mặt của mình trong gương, ngốc đủ hơn mười phút, tôi đã không cười rất nhiều năm.”
“Ngày 20 tháng 2 năm 2016, thường xuyên gặp ác mộng, cảm giác thật không tốt, vẫn luôn cảm thấy có việc phát sinh, đêm nay mang theo cô đi đầu hẻm Minh Kính.”
...!
“Ngày 10 tháng 6 năm 2016, tôi trở về Bắc Kinh, không nghĩ tới chính mình lại có thể còn sống, cũng không nghĩ tới ngày đầu tiên trở về Bắc Kinh liền gặp gỡ cô.
Thực xin lỗi, Đình Đình, tôi chỉ có thể làm ra vẻ không quen em, bởi vì tôi đã từng ích kỷ một lần, tôi không thể lại ích kỷ lần nữa.”
...!
“Ngày 19 tháng 6 năm 2016, cô dùng thẻ của tôi, cà thẻ cho tôi một phòng tiểu thư, tôi bị ghê tởm ói một lúc lâu, rất tức giận, xuống lầu muốn tính sổ với cô, kết quả lại nhìn thấy cô trật thương chân, tức giận gì đó đều không còn, chỉ có tràn đầy đau lòng.”
“Ngày 25 tháng 6 năm 2016, năm nay Dương lịch và âm lịch chênh lệch thời gian hơi lớn, khiến cho tôi thường trôi qua sinh nhật vào tháng năm, năm nay