Thật ra, dù không có lần tai nạn xe tải này, anh cũng sẽ muốn nói rõ chân tướng với cô.
Cô là người anh yêu, muốn dắt tay trôi qua cả đời, thẳng thắn thành khẩn là quan trọng nhất.
Chỉ là, sự tình bùng nổ có chút đột ngột, đột nhiên đến anh còn chưa kịp làm chuẩn bị.
Anh sợ, sợ sau khi cô biết anh và người thường không giống nhau, giống như những người bên cạnh anh hồi nhỏ, khiếp sợ anh, tránh né anh, cô lập anh, chán ghét anh...!Thậm chí hận không thể khiến anh biến mất.
"Tô Chi Niệm?" Tống Thanh Xuân thấy Tô Chi Niệm nắm ly thủy tinh, ánh mắt lom lom ngồi nhìn ở trước bàn làm việc, chậm chạp không có phản ứng, nhịn không được lên tiếng, hỏi thăm một câu.
"Này..." Tô Chi Niệm nghe thấu, vội vàng kéo tinh thần về, không nhanh không chậm uống sạch sẽ nước chanh trong ly, mới nhẹ nhàng để ly xuống, chậm rãi đứng lên, vòng qua bàn làm việc, đi tới đối diện Tống Thanh Xuân.
Tô Chi Niệm ngồi ở trước mặt Tống Thanh Xuân, nhìn chăm chú quyển sách cô đặt trên bàn trà, đó là 《 giai nhân loạn thế 》, bản tiếng Anh, anh xoay mắt, mới ngẩng đầu, nhìn về phía Tống Thanh Xuân đang nhìn anh chằm chằm, có lẽ cô là đang muốn mở miệng hỏi anh như thế nào, làn môi động nhiều lần, cuối cùng cingx không phát ra âm thanh, Tô Chi Niệm dằn tính khí trầm mặc chờ một lát, mới mở miệng, đánh vỡ một phòng yên tĩnh: "Thế nào?"
"Em..." Tống Thanh Xuân nói một chữ, liền ngậm miệng lại, yên tĩnh trong chốc lát, mới mở miệng lần nữa: "...!Có chút việc, cũng muốn hỏi anh."
Tô Chi Niệm rõ ràng cảm giác được đáy lòng của mình tràn ngập khẩn trương, anh liều mạng bảo trì trấn định, khẽ gật đầu với cô, ra hiệu cô nói.
"Ừm..." Tống Thanh Xuân giơ tay lên, nhẹ nhàng chỉ sổ nhật ký bên cạnh Tô Chi Niệm một cái: "...! Nhật ký đó của anh, em từng xem qua."
Tô Chi Niệm tiếp tục khẽ gật đầu, không lên tiếng.
Chuyện cô xem nhật