Cà phê Tần Dĩ Nam muốn, rất nhanh liền đưa tới.
Smith tiên sinh đang tắm, trong phòng khách xa hoa, Tần Dĩ Nam ngồi ở trên ghế sofa, đang lật xem báo chí.
Bước chân của Trình Thanh Thông rất nhẹ đi đến trước mặt Tần Dĩ Nam, nhẹ nhàng đặt cái ly cà phê trên khay ở trên bàn trà: "Tiên sinh, xin hỏi cà phê của ngài, muốn thêm đường hay thêm sữa?"
Tần Dĩ Nam nhìn chằm chằm tờ báo, thần sắc không động.
Trình Thanh Thông lúng túng chờ ở một bên một lát, thấy anh không có ý tứ muốn nói chuyện với mình, liền nhẹ nhàng đặt bát sứ đựng đường và sữa xuống trước ly cà phê, khách sáo lưu lại một câu "Tiên sinh mời từ từ dùng", liền ôm cái khay, rời khỏi căn hộ.
Sau khi chuẩn bị thức ăn khuya xong, Trình Thanh Thông trước gọi một cú điện thoại cho gian phòng của Smith tiên sinh, xác định Smith tiên sinh đã tắm xong, mới tự mình tới đây dẫn anh và Tần Dĩ Nam đi đến nhà hàng.
Giống như lúc đầu dẫn bọn họ về phòng, Trình Thanh Thông đi ở phía trước, Smith tiên sinh và Tần Dĩ Nam ở phía sau cô, nói chuyện công việc.
Từ trong đối thoại của bọn họ, Trình Thanh Thông biết được lần này Smith tiên sinh tới Trung Quốc, là nói chuyện hợp tác với Tần Dĩ Nam, phòng khách sạn Tứ Quý là Tần Dĩ Nam đặt cho Smith tiên sinh.
Trong nhà hàng, gần như không có hành khách nào, Trình Thanh Thông dẫn Smith tiên sinh và Tần Dĩ Nam đến gần một chỗ gần cửa sổ nhất, tự mình bố trí tốt bàn ăn cho hai người, mới gọi người phục vụ bưng bữa ăn khuya lên.
Trong quá trình Smith tiên sinh và Tần Dĩ Nam đang ăn khuya, có công việc muốn nói, Trình Thanh Thông biết điều đứng chờ ở phía xa.
Một khách hàng ở gần cửa nhà hàng, không cẩn thận làm rơi bát sứ xuống đất, vỡ vụn thành mảnh nhỏ.
Phục vụ nhà hàng đều đang bận, Trình Thanh Thông thân là quản lý khách sạn, nhanh chóng đi lên trước, quan tâm hỏi thăm: "Không có bị thương đến chính mình chứ?"
Khách hàng lắc lắc đầu.
Trình Thanh Thông hơi cười, lấy cho khách