Trình Thanh Thông dừng hai giây, mới hiểu được ý tứ của Tần Dĩ Nam.
Anh là muốn lát nữa đi qua cửa khách sạn Tứ Quý, để cho cô đưa đồng hồ đeo tay của Smith tiên sinh tới.
Mặc dù Tần Dĩ Nam nói là nửa tiếng sau, nhưng vào lúc hai mươi phút, Trình Thanh Thông liền đứng ở ngoài cửa đại sảnh.
Cô chờ khoảng mười lăm phút, nhìn thấy xe của Tần Dĩ Nam chậm rãi ngừng ở ven đường, không lái đến cửa khách sạn, cô chỉ đành cầm đồng hồ đeo tay của Smith tiên sinh, giẫm giày cao gót, đi tới ven đường.
Cửa sổ xe của Tần Dĩ Nam, đã sớm hạ xuống.
Tài xế của anh đã không còn ở đây, anh ngồi ở trên ghế lái, đang xem điện thoại di động.
Vẻ mặt trên mặt anh, là loại ôn nhu trong ký ức của Trình Thanh Thông, bước chân của cô bất giác ngừng ở nơi cách xe ba mươi mét, nhìn chằm chằm sườn mặt của Tần Dĩ Nam, thất thần đi.
Không biết qua bao lâu, có lẽ là Tần Dĩ Nam phát hiện được Trình Thanh Thông còn chưa xuất hiện, cất điện thoại di động lại, quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Tiếp xúc đến tầm mắt của Tần Dĩ Nam, Trình Thanh Thông lập tức tỉnh táo lại, cô kích động rũ mắt xuống, đi đến trước xe, dùng hai tay chuyển đồng hồ đeo tay đã được cô dùng túi chống bụi trong suốt để đựng vào trong: "Tần tiên sinh, đồng hồ đeo tay của Smith tiên sinh."
Tần Dĩ Nam lãnh đạm liếc cô một cái, không lên tiếng, nhận đồng hồ đeo tay, liền khởi động xe.
Trình Thanh Thông vội vàng rụt tay trở về, cô đứng ở bên cạnh xe, nhìn chằm chằm Tần Dĩ Nam, động môi, không phát ra âm thanh, cũng không lui về sau hai bước cách xa một chút, để cho xe Tần Dĩ Nam rời đi.
Tần Dĩ Nam chờ giây lát, thấy Trình Thanh Thông không có chút xíu dấu vết muốn động, mang theo vài phần thiếu kiên nhẫn quay đầu, nhìn về phía cô.
Anh không lên tiếng, chỉ dùng ánh mắt, không tiếng động hỏi thăm cô một câu.
Tiếp xúc đến tầm mắt của Tần Dĩ Nam, Trình Thanh Thông cắn cắn môi dưới, giãy giụa một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn không nói gì, nhẹ nhàng lùi về sau hai bước: "Tần tiên sinh, ngài đi thong thả."
Trình