Phong: Em muốn biết liền có thể biết.
Trang Uẩn xem xét, có chút ghét bỏ, hắn nói như vậy có khác gì đang nói mình có bao nhiêu lợi hại đâu.
Sau khi Tùy Phong gửi tới tin nhắn này, liền đặt di động để ở một bên, lấy thức ăn đóng gói trong tay đặt lên bàn, nhìn thấy trong một ngăn tủ bên cạnh có để hai cặp lồng, liền thuận tay cầm xuống, thả ở trước mặt Trang Uẩn, còn một thì để cho mình, sau đó lại đưa tay xé mấy tờ giấy trên bàn.
Sau khi tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, hắn mới đem đũa dùng một lần đưa cho Trang Uẩn, lại kéo cái ghế đối diện giường ngủ tới, ngồi xuống ở bên cạnh Trang Uẩn.
Trang Uẩn yên lặng nhìn hắn làm xong những việc này, tại sao mình lại có loại cảm giác như đang ở kí túc xá của Tùy Phong vậy?
Lúc Tùy Phong chuẩn bị ăn, thấy người bên cạnh không nhúc nhích nhìn mình, hắn rút tờ khăn giấy lau sạch mỡ đông trên tay lúc nãy không cẩn thận dính vào, lúc này mới cầm điện thoại lên.
Phong: Tại sao không ăn?
“Sao cậu lại giúp tôi mua cơm?”
Phong: Có người hầu hạ anh ăn cơm, anh còn không vui?
Không phải không vui, mà là tâm hoảng loạn đấy, tại sao trong anh lại có một loại cảm giác vô sự mà ân cần vậy. Anh do dự một chút, đem laptop đẩy sang một bên, cầm đũa lên.
Tùy Phong vừa rồi không có chú ý, lúc này quét qua màn hình vi tính, liền chăm chú nhìn thêm, bất quá cũng không nói gì.
Tùy Phong mua ba món ăn cùng một món canh, Trang Uẩn cảm thấy chỉ có hai người bọn họ ăn quả thật có chút lãng phí. Anh thích ăn thịt băm, chỉ muốn ăn thịt đã bằm nhỏ, nếu như cắt thành khối anh sẽ không có hứng thú gì nhiều, mặc dù nó vẫn là cùng một loại thịt, khẩu vị thật sự rất kỳ quái.
Tùy Phong vừa vặn mua thịt băm tiêu, Trang Uẩn cơ hồ chỉ dùng một món ăn kia ăn một bữa cơm, Trang Uẩn có loại cảm giác quen thuộc, chính là cảm giác nếu như đụng phải món ăn mình đặc biệt thích, một bữa cơm đều chỉ ăn một món ăn như vậy là đủ rồi, món ăn khác đều không đụng tới, có đôi khi sẽ ăn một món liên tiếp vài ngày thẳng đến khi chán mới thôi.
Khẩu vị Tùy Phong tựa hồ không thiên về thứ gì, mỗi món đều ăn một chút, nhưng rất đồng đều, nhìn không ra hắn đặc biệt thích món nào.
Bất quá anh phát hiện ra một chi tiết nhỏ, mặc dù Tùy Phong cũng cầm đũa, nhưng hắn có vẻ thích dùng thìa ăn cơm hơn, lúc đầu là dùng đũa, nhưng sau khi dùng thìa múc một muỗng canh uống xong, thì vẫn dùng thìa.
Trong ấn tượng của Trang Uẩn, ở Trung Quốc, dùng thìa ăn cơm, bình