Một tối không vào BBS nên Trang Uẩn còn chưa biết, nhờ phúc của Tùy Phong, anh không biết trên trang đầu của BBS có một bài post mới, nội dung của bài post chính là —— Nam sinh đi cùng Tùy Phong mấy ngày nay là ai? Quan hệ của bọn họ xem ra không tệ?
Sau đó bên trong bài post bắt đầu thảo luận tính khả thi của đường cong cứu nước, đến mức ngày thứ hai lúc Trang Uẩn làm việc trong quán trà sữa liền liên tục nhận được thư tình cùng quà tặng, cả người đều có chút mơ màng.
Thẩm Di Châu nhìn thấy điệu bộ này cũng vui vẻ đứng ở một bên, “Em đã biết đợi đến khi mấy cô ấy thấy anh đi chung với Tùy Phong liền sẽ nhắm đến anh, quả nhiên. . . . . Lúc này mới có mấy ngày?”
Trang Uẩn bất đắc dĩ nhìn một đống đồ trên quầy, không phải không muốn cự tuyệt mà là căn bản không có cơ hội nói ra lời từ chối, các cô đã chạy mất tiêu.
Trang Uẩn thở dài, hai ngày trước anh vốn muốn tránh mặt Tùy Phong, chờ đến khi anh nghĩ thông thì nói tiếp, nên kể cả sáng nay Tùy Phong có gửi tin nhắn đến anh cũng không để ý.
“Thế nào? Anh đang phiền não xem có nên đưa mấy thứ này cho Tùy Phong hay không sao?” Thẩm Di Châu chú ý tới cảm xúc biến hóa trên mặt Trang Uẩn, hỏi.
Trang Uẩn lắc đầu, anh đúng là đang phiền não, nhưng điều phiền não chính là anh muốn tránh mặt Tùy Phong cũng không được, dù sao anh cũng phải đến đây làm việc.
Không phải sao, Trang Uẩn ngẩng đầu liền thấy người nào đó xuất hiện như âm hồn không tan. Trang Uẩn loáng một cái hạ mắt xuống, tránh khỏi ánh mắt đang nhìn mình của Tùy Phong.
Trong lòng Trang Uẩn lại ý thức được một sự thật. . . . . Có vẻ như Tùy Phong mỗi ngày đều chạy tới đây, vì sao?
Hôm nay Tùy Phong còn cầm trong tay một cái bánh gatô nhỏ được đóng gói cẩn thận, phía trên còn đặt một tấm thiệp nhỏ. Để bánh gatô ở trước mặt Trang Uẩn, Trang Uẩn nghĩ ngoài giả bộ không để ý thấy thì không còn cách nào khác.
Khiến Trang Uẩn cảm thấy may mắn đó chính là Tùy Phong không hề nói một lời nào, chỉ ra hiệu cho anh nhìn vào tấm thiệp. Thẩm Di Châu đứng ở một bên đầy hứng thú xem xét, phương thức giao lưu của hai người này, không phải dùng cách viết thì chính là dùng cách gửi tin nhắn, người nào không biết còn tưởng rằng Tùy Phong là người câm đấy.
Trang Uẩn lấy tấm thiệp ra, bên trong là chữ viết của Tùy Phong: Gửi tin nhắn cho anh nhưng anh lại không đáp lại, cho nên cũng không biết anh đã thử chưa, mua cho anh cái bánh gatô hạt dẻ, không ngọt.
“. . . . . Tôi ăn sáng rồi.”
“Vậy cứ giữ lại dùng để ăn trưa hoặc ăn chiều là được.” Thẩm Di Châu thấy hai người đều không nói chuyện, nên mở miệng muốn làm dịu bầu không khí xuống một chút, “Đây là bánh gatô hạt dẻ của tiệm bánh sát vách đúng không, anh đừng nhìn cái bánh chỉ nhỏ bằng một bàn tay, giá tiền này có thể sánh bằng một cái bánh gatô bốn năm tầng khác đấy. Em vốn muốn dùng tiền lương tháng sau để mua cái bánh xa xỉ này một lần để mừng sinh nhật của mình đấy.”
Trang Uẩn chần chờ một chút, hỏi Tùy Phong, “Cậu đã dùng thử rồi?”
Tùy Phong gật đầu, mở miệng, Trang Uẩn kinh hãi, bỗng nhiên siết chặt quầy hàng, lại thấy Tùy Phong không dùng giọng nói ban đầu của hắn để nói chuyện, không phải giọng từ cuống họng bản thân, mà là dùng âm khí, mặc dù thanh âm cực nhỏ, nhưng cũng có thể nghe thấy, chủ yếu là Trang Uẩn không có phản ứng gì với loại thanh âm này.
Trong lòng Trang Uẩn có một dòng nước ấm chảy qua. . . . . Tùy Phong có vẻ vẫn luôn để tâm đến cảm giác của người bên cạnh, tình nguyện khiến mình chịu phiền phức một chút.
“Ăn đi, trong miệng em còn mùi bánh gatô đây này, tin quan trọng không?“
Trang Uẩn lườm hắn một cái, ai muốn biết trong miệng hắn có mùi chứ. Vừa rồi còn có hơi chút cảm động, một câu nói kia làm tụt cảm xúc.
Có điều nhìn khối bánh gatô này mà âu sầu, anh không thích ăn bánh gatô, nhưng ở trước mặt Tùy Phong mà lại cho Thẩm Di Châu ăn thì lại không tốt. Có điều qua hai lần Trang Uẩn coi như đã nhìn ra, chuyện Tùy Phong thích ăn bánh gatô là thật.
Người bên ngoài không biết vì sao Tùy Phong không nói chuyện, nguyên nhân là bởi vì Trang Uẩn, ngay cả Thẩm Di Châu về sau cũng phải tự mình hỏi Trang Uẩn có phải cuống họng Tùy Phong cảm thấy khó chịu hay không? Đến ngày thứ hai khi Trang Uẩn bị ép phải nhận đống quà của hội fan hâm mộ Tùy