Một giấc này của Trang Uẩn ngủ thẳng đến giữa trưa ngày thứ hai, thời điểm mở mắt ra, còn có loại ảo giác mí mắt bị dính vào nhau, mỗi bộ phận trên cơ thể đều réo gọi rầm rĩ.
Trang Uẩn trầm thấp thở ra một hơi, cảm thấy ngay cả hô hấp rất nhỏ cũng khiến chỗ sau lưng kia đau đớn. Kỳ thật thời điểm làm có cảm giác thoải mái nhiều hơn là đau đớn, khi anh có chút không thoải mái, Tùy Phong cứ dỗ dành anh, nghe được giọng nói không có cách nào chống cự lại, Trang Uẩn lại lập tức phiêu.
Cho nên, dù tối hôm qua là lần đầu tiên của anh, nhưng hai người vẫn làm không chỉ có một lần, Tùy Phong nói chỉ hai lần, nhưng về sau hắn lại tiếp tục quấn lấy muốn thêm lần nữa. Có điều di chứng qua ngày thứ hai sau khi điên cuồng qua đi cũng quá nghiêm trọng.
Trang Uẩn chầm chậm, ý thức mới bay trở về, tròng mắt quay lòng vòng, liền thấy hướng trên đầu mình, Tùy Phong đang chống đầu cười ngây ngô.
Trang Uẩn bất giác ngượng ngùng, “. . . . . Cười. . . . .”
Thời điểm chữ này vừa ra khỏi miệng, anh mới phát hiện cổ họng của mình khàn đặc đến mức dọa người, anh hắng giọng một tiếng, liền kéo tới cảm giác đau đớn truyền ra từ sau lưng, vô thức nhíu mày.
Tùy Phong vội vàng lại gần giúp anh xoa eo, “Khó chịu sao?”
Nhưng lời này là Tùy Phong trực tiếp dùng giọng thật, không biết có phải là do thân thể quá mệt mỏi hay không, mấy phản ứng này đều chậm chạp đến sau một hồi lâu, Trang Uẩn mới cảm giác được nhiệt độ trên gương mặt.
“. . . . . Em, em đừng câu dẫn anh.”
Tùy Phong cười cười, nói khẽ, “Hoá ra anh mệt mỏi như vậy, nhưng vẫn mẫn cảm với giọng của em, vậy có phải về sau lúc em muốn liền có thể làm hay không?“
Đối với việc không thể chống cự lại Tùy Phong thì đã là sự thật cố định, mặc dù Trang Uẩn khá thất vọng với thân thể của mình, nhưng cũng không có cách, ít nhất là khi làm chuyện vận động hài hòa, mình còn có thể hưởng thụ tốt một chút.
“Em là muốn làm anh chết trên giường, để dễ tìm đời tiếp theo sao?” Giọng Trang Uẩn run lẩy bẩy, còn rất yếu.
Tùy Phong thân mật lại gần cọ xát, có điều không hề dùng sức, “Cám ơn năng lực khẳng định của anh.”
Đúng là không biết xấu hổ. Có điều tối hôm qua anh quả thật rất dễ chịu, nếu không phải lần đầu tiên của Tùy Phong ra nhanh, anh quả thật sẽ cảm thấy trước đây Tùy Phong hẳn là có không ít kinh nghiệm.
Tựa hồ làm qua loại chuyện thân mật nhất về sau, cảm giác trong lòng đối với Tùy Phong không còn giống như lúc trước nữa, càng muốn thân mật với hắn hơn.
“Mấy giờ rồi?”
“Gần 12 giờ rồi, anh đói bụng không?“
Trang Uẩn gật gật đầu.
“Ăn bánh mì không? Vị dâu tây.” Tùy Phong không biết vì sao lại nhăn nhó một chút, “Hôm qua sau khi làm xong em đã ăn một cái, vừa rồi lại ăn nửa cái, chỉ còn lại nửa cái mà thôi.”
“. . . . . Anh không muốn ăn bánh mì.” Lúc đầu Trang Uẩn còn cảm thấy Tùy Phong rất tri kỷ, không nghĩ tới làm lần đầu tiên xong, khi tỉnh lại cũng chỉ cho anh ăn bánh mì, còn là do anh mua.
“Vậy để em ăn.” Tùy Phong lại nói, “Nghe nói lần đầu tiên sau khi ăn cháo sẽ tốt hơn, nhưng em không biết nấu cháo thì phải làm sao bây giờ?“
“Gọi thức ăn ngoài.”
“A a,” Tùy Phong giống như mới phản ứng kịp, cầm điện thoại di động lên gọi thức ăn ngoài, nói chuyện điện thoại xong lại dựa tới gần.
“Sao đột nhiên lại giống như tên ngốc vậy?” Trang Uẩn giật giật đầu tựa ở trước ngực hắn, động tác rất tự nhiên.
“Vui tới ngốc.” Tùy Phong nói, “Anh cuối cùng cũng hoàn toàn thuộc về em, chỉ là của một mình em.“
Trang Uẩn chủ động cầm tay Tùy Phong, ngay tại ánh mắt vui mừng của Tùy Phong, nắm tay kéo đến bên môi cắn một cái, “Em điên rồi.”
Nói về chuyện tối hôm qua, Trang Uẩn nhớ mang máng mình đã không được, nhưng người này vẫn không ngừng, cứ dày vò, mặc dù lửa này là do anh đốt lên, nhưng cũng là do bị Tùy Phong hại.
Tùy Phong còn chủ động nắm tay đưa qua, “Còn muốn cắn không? Coi như em điên, vậy cũng chỉ vì một mình anh mà phát điên.”
Trang Uẩn bị lời nói tình cảm này của Tùy Phong dỗ dành khiến trong lòng tràn ngập ấm áp, anh nhìn về phía Tùy Phong, ra hiệu cho hắn xích lại gần một chút, đối với việc này Tùy Phong từ trước đến nay sẽ không bao giờ cự tuyệt, hắn còn hận không thể thân mật với Trang Uẩn càng chặt càng tốt, sau đó hắn cúi đầu xuống.
Trang Uẩn giật giật thân thể có chút khó chịu, tiến đến bên tai hắn, “. . . . . Ừm, em rất tuyệt.”
Trang Uẩn nói xong lời này, trên mặt còn có chút đỏ ửng, lại nhìn Tùy Phong sửng sốt mấy giây mới phản ứng lại, con mắt sáng bừng nhìn anh, “. . . . . Là ý kia sao?“
Trang Uẩn giả bộ hồ đồ, “Có ý gì, anh không hiểu.”
Tùy Phong kích động ôm lấy anh, khiến anh thở nhẹ một trận, “Anh cũng rất tuyệt, ừm. . . . . Em rất dễ chịu, chưa từng được thoải mái như vậy.”
Nụ hôn nhỏ nhẹ, rơi xuống trên mặt, sau đó che ở trên môi, “Em rất thích, rất vui vẻ.“
Trang Uẩn đưa tay sờ lên mặt Tùy Phong, ngẩng đầu lên đáp lại nụ hôn của hắn.
Hai người vừa mới ăn mặn, còn ở trên cái giường đầy nguy hiểm này, Trang Uẩn không hề suy nghĩ, rất nhanh liền hôn ra cảm giác, con mắt Tùy Phong óng ánh nhìn về phía Trang Uẩn, “Em còn muốn.”
Mặc dù Trang Uẩn cũng có cảm giác, nhưng biết thân thể mình hiện tại hiển nhiên không thể chịu đựng được thêm lần nào nữa, chỉ nhẹ thở gấp ngăn cản hắn, “. . . . . Anh khó chịu.”
“Em cũng khó chịu.” Tùy Phong đáng thương nhìn chằm chằm Trang Uẩn, níu lại tay anh hướng về phía dưới tìm kiếm.
Trang Uẩn nhận mệnh nắm chặt, hai người giúp nhau thoải mái một lần, không đợi Trang Uẩn bình tĩnh lại, liền cảm giác được người nào đó lại ngo ngoe muốn động.
Trang Uẩn hữu khí vô lực trừng mắt liếc hắn một cái, tại sao lại không biết chừng mực chứ!
Tùy Phong đương nhiên biết không thể làm nữa, nên chỉ hôn Trang Uẩn một chút, một mình xuống giường vào phòng tắm giải quyết thêm một lần.
Chờ đến lúc Tùy Phong đi ra, chuông cửa liền vang lên —— Thức ăn ngoài đến.
Trang Uẩn hiển nhiên còn chưa thể xuống giường được, Tùy Phong hầu hạ anh cơm nước xong xuôi trên giường, ánh mắt một khắc đều không rời đi, “Chúng ta bây giờ có tính là đang ở chung không?“
Vấn đề của Tùy Phong khiến Trang Uẩn sững sờ, “Không ở chung sao có thể ngủ cùng em.”
“Em muốn nghe anh chính miệng thừa nhận quan hệ của chúng ta, em là bạn trai anh, anh là bạn trai em.”
Trang Uẩn nhớ tới ngày đó Tùy Phong thổ lộ, anh chỉ cấp cho hắn một cái đáp án thuận theo tự nhiên, cũng không hoàn toàn đáp ứng hắn, lúc đó anh không nghĩ tới, mới hơn nửa tháng, mình liền cam tâm tình nguyện bị Tùy Phong kéo lên giường.
“Ừm, em là bạn trai anh, anh là bạn trai em.” Trang Uẩn lặp lại theo hắn một lần.
Tùy Phong cười đầy thỏa mãn, “Đúng, câu nói quan trọng này là phải nói ở trước mặt nhau, anh nói trên diễn đàn, nhỡ may em không thấy thì sao.“
Trang Uẩn chậm chạp vài giây đồng hồ, mới nhớ tới Tùy Phong nói đến bài post kia, ngày đó ID anh dùng chính là Bạn Trai Lâu Chủ.
“Lúc đầu em muốn lên nói với