Đại hội thể dục thể thao huyên náo là chuyện đương nhiên, Trang Uẩn vừa mới trải qua một đêm tương đối kịch – liệt, mặc dù qua ngày thứ hai cơ hồ đã ngủ nguyên một ngày, nhưng vẫn không thể đi lại dễ dàng, sắc mặt vẫn còn có chút không thích hợp, nhất là bên tai luôn kêu gào ong ong liên tục không ngừng, khiến sắc mặt anh càng thêm tái nhợt.
Hôm nay anh vẫn mặc một cái áo cao cổ như cũ, vào tiết trời này thì cũng rất bình thường, nhưng có điều đa số sinh viên dự thi trên sân vận động đều mặc quần đùi áo tay ngắn, nhìn nữ sinh trên khán đài bất giác hình thành đội cổ động viên, trên người đều mặc đồ khá mỏng.
Phía dưới Trang Uẩn vẫn chưa tốt lên hoàn toàn, ngồi nửa giờ đầu liền bắt đầu cảm thấy khó chịu, chỉ có thể ngồi một chút, rồi đứng lên một lúc, cũng may bởi vì cuộc tranh tài đến hồi đặc sắc, không ít người đều sẽ nhịn không được đứng lên, bởi vậy động tác của Trang Uẩn cũng không gây bất ngờ.
Thời điểm Tùy Phong đi vào sân vận động, không thể nghi ngờ liền trở thành tiêu điểm của mọi người. Có điều lúc Tùy Phong tiến vào sân vận động liền để mặt lạnh, nhìn dáng vẻ liền biết tâm tình không tốt, khiến một đám nữ sinh có người nghĩ muốn tiếp cận, nhưng lại có chút lo lắng, các cô còn nhớ đến hai truyền thuyết Tùy Phong nổi giận kia.
Khi Tùy Phong vừa tới, liền có nữ sinh tinh mắt chỉ vào Tùy Phong rồi vui mừng gọi tên hắn, cho nên Trang Uẩn cũng liếc mắt liền thấy được, vô luận đi đến đâu đều rất chói mắt, ngược lại là Tùy Phong, ánh mắt đang lần theo khán đài tìm kiếm anh.
Trong lòng Trang Uẩn suy nghĩ, nhiều người như vậy, đoán chừng tìm kiếm tới tới lui lui nhiều lần, cũng chưa chắc có thể tìm được anh trong đám người đang bao phủ.
Nhưng điều khiến Trang Uẩn không nghĩ tới chính là, chỉ qua mấy phút, Tùy Phong đã cất bước đi tới vị trí Trang Uẩn ngồi, Trang Uẩn cũng không hề che giấu kinh ngạc trên mặt, nhanh như vậy?
Xem xét phương hướng Tùy Phong đi tới, mấy nữ sinh ngồi bên cạnh Trang Uẩn đã không nhịn được hét lên, “A a a, cậu ấy đến đây, cậu ấy đến đây!”
Trang Uẩn ngồi trên thềm đá cuối cùng, theo lý thuyết trước mặt anh còn có mấy chỗ đều ngồi đầy người, Tùy Phong phải khó đi lên lắm, nhưng chỉ qua một cái nháy mắt, Tùy Phong đã được đám sinh viên ngồi đằng sau trợ giúp trực tiếp cất bước đến thềm đá cao nhất phía trên khán đài nhỏ, chỗ đó là nơi mỗi ban dùng để đặt nước khoáng cùng mấy thứ lặt vặt khác, không phải dùng để ngồi, đương nhiên cũng có người muốn thấy xa một chút, liền lựa chọn đứng ở chỗ đó.
Ánh mắt Tùy Phong đặt trên người nữ sinh ngồi bên cạnh Trang Uẩn đang có chút bối rối cùng bạn cùng phòng của anh đang ngồi một bên khác, cuối cùng ánh mắt vẫn dừng lại trên người bạn cùng phòng của anh.
Người bạn cùng phòng kia không có hứng thú với Tùy Phong, thấy Tùy Phong đến đây cũng chỉ liếc qua một cái, sau đó lại tiếp tục xem trận so tài, nhưng còn chưa được hai phút, liền cảm giác được phía sau có người nhìn chằm chằm đến mất tự nhiên, y từ từ quay đầu nhìn lại, liền đối diện với ánh mắt Tùy Phong, hai người nhìn nhau vài giây đồng hồ, bạn cùng phòng liền chậm rãi đứng lên, “Cậu ngồi đi, cậu ngồi đi, vừa vặn tí nữa tôi cũng phải thi đấu, đi làm nóng người đây.”
Tùy Phong cũng không chút khách khí, liền nhanh chóng ngồi xuống, nhưng không thể làm ra động tác thân mật hơn với Trang Uẩn nên có chút bất mãn. Hắn nhìn Trang Uẩn, “Sắc mặt anh không tốt, có phải. . . . . Còn khó chịu không?”
Trang Uẩn có chút khó chịu, nhưng có mấy lời sao có thể nói ra ngay trước mặt nhiều người như vậy, nên chỉ có thể mờ mịt gật đầu.
Bạn cùng phòng khác của Trang Uẩn đang ngồi cạnh Tùy Phong cũng nói, “Khó trách hôm nay cảm thấy cậu thật yên tĩnh.”
Trang Uẩn: “. . . . .” Tôi rõ ràng vẫn luôn rất yên tĩnh, là những nữ sinh kia quá ồn ào.
“Nếu cơ thể không thoải mái thì tranh thủ thời gian xin chủ nhiệm lớp nghỉ đi, cố gắng gượng làm gì.”
Bạn cùng phòng vừa nói xong, Tùy Phong lập tức quay đầu qua, “Có thể xin phép nghỉ?”
Đây là lần đầu tiên Tùy Phong nói chuyện với bạn cùng phòng, bạn cùng phòng cũng khó có được lúc tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy với ‘Nhân vật trong truyền thuyết‘ của trường, ngẩn người một lúc mới nhớ ra phải trả lời, “. . . . . Đương nhiên có thể, thầy cô còn chưa có vô nhân đạo đến mức bệnh tật còn không cho xin nghỉ phép đâu, dù sao cũng không ban phát giải thưởng thân tàn nhưng ý chí kiên cường gì đó mà.”
“Vậy phiền anh giúp Trang. . . . . Sư huynh xin phép nghỉ, tôi sẽ cùng anh ấy quay trở về ký túc xá.”
“Khụ, chỉ là chuyện nhỏ.” Đại khái là được Tùy Phong nói một câu làm phiền, bạn cùng phòng liền có chút ngượng ngùng.
Thế là Tùy Phong vừa đến, còn chưa ngồi nóng mông, liền lôi kéo Trang Uẩn trở về. Chỉ lưu lại cho đám em gái tiếc nuối ai thán phía sau một bóng lưng.
Đã đến ký túc xá của Trang Uẩn mấy lần, lúc này Tùy Phong lại đến, liền như xe nhẹ đường quen. Có điều, đối với việc kéo quần của Trang Uẩn cũng rất điêu luyện, một chân vừa qua cửa, Tùy Phong liền bay thẳng đến phía Trang Uẩn xuống tay ba đường.
Trang Uẩn hơi sơ suất không đề phòng, đã bị người cởi xong dây lưng, “Em muốn làm gì. . . . . Đây là ký túc xá!”
Tùy Phong vô tội nhìn anh, “Em muốn nhìn xem phía sau của anh có phải bị thương rồi hay không, hôm qua kiểm tra còn tốt mà.”
“Hôm qua còn tốt, thì làm sao hôm nay có thể bị thương chứ!” Trang Uẩn ngăn cản hắn.
“Có thể là do tư thế ngủ tối qua của anh không đúng thì sao?”
“. . . . . Anh, anh không sao, là do buổi sáng ngồi lâu nên, mới có chút không thoải mái.”
“Thật sự không có chuyện gì sao?” Tùy Phong xác nhận nói.
“Ừm ừ, ” Trang Uẩn giữ chặt quần, rất sợ người này tiếp tục cởi quần mình ra.
Tùy Phong cuối cùng cũng ngừng động tác lại, có điều vẫn có chút khẩn trương ôm lấy Trang Uẩn, “Em thật sự lo sợ bởi vì chính mình kìm lòng không được liền khiến anh bị thương, anh lại không chịu nói cho em.”
Trang Uẩn nhìn