Trong lúc nhất thời, một người một mèo yên lặng không tiếng động nhìn nhau.Nguyễn Nhuyễn cảm thấy, sợ nhất có lẽ là không khí đột nhiên an tĩnh.Lục Ly không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn cô, Nguyễn Nhuyễn vô hình run người lên, từ trên bụng Lục Ly rơi xuống.Đi tới một bên len lén muốn chạy đi.Vừa mới chuẩn bị chạy đi, Lục Ly liền vươn tay nắm được chân Nguyễn Nhuyễn.“Còn muốn chạy?”Nguyễn Nhuyễn nghe giọng trầm thấp Lục Ly trầm thấp, có chút nghe không ra cảm xúc của Lục Ly.Cô trầm mặc một hồi, sau đó hướng Lục Ly nho nhỏ kêu một tiếng.“Meo.”Lục Ly nhìn cô, không lên tiếng.Nguyễn Nhuyễn suy nghĩ một chút, dứt khoát vứt liêm sỉ, tới bên người Lục Ly cọ cọ, vùi ở trên tay anh, vẻ mặt đáng yêu nhìn lên trên.Lục Ly nhìn, muốn khiển trách cô cũng không nói ra lời.Nguyễn Nhuyễn được một tấc lại muốn tiến một thước đi tới gần bên người Lục Ly, đặt đầu ở phía trên, mặt đầy vô tội nhìn anh.Lục Ly nhìn một chút, không nhịn được bật cười, vươn tay nhéo mặt cô, thấp giọng nói: “Không muốn ngủ ở bên kia?”“Meo.”Lục Ly nhướng mày, tiếp tục nói: “Không thoải mái?”Nguyễn Nhuyễn trầm mặc một hồi, đang rối rắm không biết nên trả lời như thế nào.Đương nhiên không phải không thoải mái, chỉ là như vậy sẽ càng thoải mái hơn mà thôi.“Meo meo.”Nguyễn Nhuyễn vươn móng vuốt, đặt ở trên cổ tay Lục Ly, nhẹ nhàng chạm chạm.Một người một mèo trầm mặc không nói gì.Lục Ly nhìn, đột nhiên cười ra tiếng.“Thật đúng là một con mèo biết hưởng thụ.”Nguyễn Nhuyễn: “Meo.”Đúng vậy, cô rất biết hưởng thụ đấy.Cô an tĩnh chờ đợi, muốn biết Lục Ly có ném cô ra ngoài không.Cũng may, Lục Ly chỉ nhìn vài giây, sau đó thấp giọng nói: “Buổi tối đừng lộn xộn?”“Meo.”Lục Ly nhẹ ừ một tiếng, duỗi tay xoa xoa đầu cô, “Ngủ đi.”Nguyễn Nhuyễn vô cùng kinh hỉ, điều này đồng nghĩa với nhiệm vụ này thuận lợi hoàn thành, cô cùng Lục Ly cùng chui vào một cái chăn ngủ.Lục Ly ngủ, Nguyễn Nhuyễn vẫn còn trong trạng thái hưng phấn.Nhưng lại không dám có động tác quá lớn, dẫu sao sợ Lục Ly bị cô đánh thức, ném cô ra ngoài là xong rồi.Cũng may Lục Ly cũng không làm như vậy, sau khi hưng phấn xong, Nguyễn Nhuyễn cũng bất tri bất giác ngủ say.Ánh trăng nhàn nhạt dừng ở trong phòng, Nguyễn Nhuyễn ngủ say, thân mình bất giác chui ra ngoài, muốn hô hấp.Ngày hôm sau khi tỉnh lại, Lục Ly mở mắt ra, vừa quay đầu liền thấy được Nguyễn Nhuyễn vùi ở trong cổ mình.Đầu cô gần sát trên cổ Lục Ly, ngủ không hề có ý thức nào.Lông mèo có chút mềm mại chạm vào trêи cổ anh, mang đến từng cơn ngứa.Lục Ly nhìn nhìn, bất tri bất giác liền cảm thấy cả người mình khác lạ.Ở lúc muốn trào ra, anh nhanh chóng vén chăn lên xuống giường, mặc cho Nhuyễn Nhuyễn ở trên giường thay đổi tư thế tiếp tục ngủ.Nguyễn Nhuyễn ngủ say không biết gì, cũng không biết mình tối hôm qua yên lặng từ phía dưới chăn chui lên, vẫn luôn ngủ ở trên cổ Lục Ly.Mãi cho đến lúc tỉnh, cô yên lặng xuống lầu, lúc nhìn đến ánh mắt thâm thúy của Lục Ly nhìn tới mình, vẻ mặt của cô còn đang mơ màng.Chẳng lẽ, tối hôm qua mình làm chuyện không có khả năng làm?Ví dụ như, lại len lén hôn Lục Ly? Hay không cẩn thận làm cái gì?Nguyễn Nhuyễn yên lặng suy nghĩ, khi nhìn đến sau bữa ăn sáng của mình, càng chắc chắn mình tối hôm qua nhất định chọc cho Lục Ly không vui.Bữa ăn sáng tại sao lại là thức ăn cho mèo cô ghét nhất!Nguyễn Nhuyễn bày tỏ, vô cùng tức giận.Nhưng chút tức giận này, cô cũng không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể ai oán nhìn Lục Ly, sau đó cúi đầu ăn bữa sáng.Lục Ly nhìn mèo con ủy khuất, nhẹ nhàng cong cong khóe môi, nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi mặc cho cô ăn thức ăn cho mèo.Làm gì có mèo nào không thích ăn thức ăn cho mèo đâu.*Một buổi sáng, Lục Ly đều ở nhà xem kịch bản, không để mắt tới Nguyễn Nhuyễn hồi lâu.Cho đến buổi trưa, Lục Ly nhìn về phía Nguyễn Nhuyễn, thấp giọng hỏi: “Có muốn đi ra ngoài không?”“Meo.”Lục Ly nhướng mày: “Nhưng mà không thể chạy loạn, hôm nay không có người chiếu cố mày.”Nguyễn Nhuyễn trầm mặc một hồi, tiếp tục kêu: “Meo.”So với một mình cô đơn ở nhà, chi bằng đi theo Lục Ly đi xem tuyển chọn.Nguyễn Nhuyễn không quên, hai giờ chiều nay, Lục Ly phải đi xem tuyển chọn nhân vật cho con mèo trong bộ phim này.Lục Ly cười nhạt, ôm Nguyễn Nhuyễn ở trên người, mang theo cô cùng ra cửa.Trần Bân có công việc khác, vừa lúc đi phòng làm việc, cho nên Lục Ly cũng hoàn toàn không cần người đại diện cùng đi, dù sao cũng coi như rất quen thuộc.Lúc Lục Ly đến phòng làm việc, mới một giờ ba mươi phút, nhưng lúc này, trong đại sảnh đã có không ít nữ nghệ sĩ tới ngồi phỏng vẫn.“Trời ạ, nam chính là Lục Ly sao?”“Được thông báo là Lục Ly, nếu không cô cho rằng làm sao lại có nhiều nữ diễn viên tới đây quay thử như vậy?”“Tôi tưởng là bởi vì Cố đạo là đạo diễn.”“Hai người đều có, Cố đạo đạo diễn, hơn nữa Lục Ly là nam chính, bộ phim này còn chưa bắt đầu quay đã hot rồi.”“A. . . Tôi đây càng phải nỗ lực.”“Bất kể như thế nào, đều phải bắt lấy.”. . .Bên trong đại sảnh truyền tới tiếng nghị luận, đều rơi vào trong tai Nguyễn Nhuyễn.Cô đứng trên mặt đất, ngước mắt nhìn về phía mấy người diễn viên nữ kia, thật ra đều nhìn quen mắt, trước kia Nguyễn Nhuyễn có xem một hai bộ phim, kỹ thuật diễn cũng không tệ lắm, nhưng hiện tại. . . Tưởng tượng đến người nọ muốn cùng Lục Ly quay phim, cô liền cảm thấy trong lòng chua lòm, đặc biệt khó chịu.“Cô cho rằng vì sao lại có cảm giác này?” Hệ thống đột nhiên lên tiếng hỏi.Nguyễn Nhuyễn a một tiếng, “Không biết.”Thật ra mình cũng không nói nên lời, lúc trước tuy rằng cảm thấy không vui, nhưng nhiều nhất cũng chỉ oán giận, như cùng bạn học thảo luận vài câu, cũng không cảm thấy chua xót bao nhiêu, khó chịu biết bao nhiêu.Nhưng lúc này, Nguyễn Nhuyễn thật sự cảm thấy không thoải mái.Cô nghĩ nghĩ, đáp lại một câu: “Có lẽ là bởi vì, ta là người đời trước?”Hệ thống cười nhạo: “Cô vốn dĩ cũng chỉ là một con mèo, chẳng lẽ cô còn có thể đi diễn bộ phim này?”Hệ thống tiếp tục nói: “Bộ phim này vốn không phù hợp với sắc thái hiện thực, cho nên cô cảm thấy cô vừa có thể là mèo, vừa có thể là người sao?”Nguyễn Nhuyễn: “….”Cô trầm mặc hồi lâu, mới hỏi: “Tại sao lại không thể?”Hệ thống: “… Hôm nay phải tuyển chọn, cô còn chưa trở thành người, cho dù cô trở lại thành người, vậy cô cũng không thể đóng con mèo trong bộ phim, không phải sao?”Nguyễn Nhuyễn trầm mặc.Hệ thống khuyên bảo cô nói: “Cá cùng tay gấu* là đạo lý, cô làm một cao tài sinh** có thể hiểu được chứ?”*Không thể có cả hai cùng một lúc (thành ngữ, từ Mạnh Tử), phải chọn cái này hoặc cái kia.**高材生:/Cao tài sinh/: Là chỉ người thông qua sự nỗ