Móng vuốt của Nguyễn Nhuyễn, cuối cùng cũng không phát huy đất dụng võ của mình.Lúc giọng nữ đó vang lên, Lục Ly đã nhanh nhẹn di chuyển, cô gái vừa xông đến, nhào vào người Trần Bân sau lưng Lục Ly.Trần Bân còn chưa có phản ứng gì, nhưng cô gái kia lại đứng dậm chân tại chỗ, ủy khuất nhìn Lục Ly đang ngồi trên sô pha, nói: “Lục Ly ca ca, anh tại sao lại tránh ra.”Lục Ly không lên tiếng, cúi đầu nhìn con mèo nhỏ bên chân, cong cong môi.Trần Bân chậc một tiếng, nhìn người vừa tới, giọng hơi ghét bỏ: “Khâu Khiết, em lần sau có thể ôm đúng người được hay không?”Vừa nói, Trần Bân vỗ vỗ quần áo của mình.Khâu Khiết hừ một tiếng, kiêu ngạo ngẩng đầu lên nhìn Trần Bân, quan sát hắn mấy lần: “Anh cho là em muốn ôm anh sao, nếu không phải Lục Ly ca ca tránh ra, em sẽ ôm anh sao?”“Thật là buồn cười.”Hai người đấu võ mồm, Nguyễn Nhuyễn lại bị Lục Ly trêu đùa.Lục Ly đặt cái ly để bên miệng Nguyễn Nhuyễn, Nguyễn Nhuyễn vươn cổ lên, lúc đầu lưỡi muốn liếm, Lục Ly lại lấy cái ly trong tay lại.Sau khi làm rất nhiều lần, Nguyễn Nhuyễn đều mắc mưu, Lục Ly nhìn, không tiếng động cong cong môi.Nguyễn Nhuyễn tức giận, ngẩng đầu nhìn nam thần, yên lặng vươn móng vuốt của mình, bộ dáng muốn cào anh.Lục Ly cười nhẹ, nhìn nó nói: “Tức giận?”Giọng nói kia, không nói cũng biết có bao nhiêu sủng nịch,Nguyễn Nhuyễn muốn che lỗ tai của mình, không cho lời ngon tiếng ngọt đó tiến vào, nhưng che không được, chân cô thật sự rất ngắn.Hệ thống cười nhạo cô một phen.“Cô thật sự rất ngốc.”“Mi nói ai ngốc?” Nguyễn Nhuyễn tức giận, cô chỉ là đối với nam thần không có cách nào mà thôi.Hệ thống kiêu ngạo: “Cô.”Nguyễn Nhuyễn tức giận, nói: “Mi mới ngu ngốc, cả nhà Mi đều ngốc.”:Hệ thống lười biếng nói: “Ừ, cả nhà tôi cũng bao gồm cả cô.”” Nguyễn Nhuyễn: “……..” A a a a a cô thật sự rất tức giận.Nhưng tức giận, khi tầm mắt nhìn vào nam thần, cô vẫn duy trì mỉm cười, vô cùng ngoan ngoãn, bình tĩnh.” Lục Ly.”“Ừ?” Lục Ly thu hồi tầm mắt ở trêи người mèo con, nhìn về phía Trần Bân: “Làm sao vậy?”Trần Bân dừng một chút, đem điện thoại đưa cho anh nói: “Chuyện cậu hôm qua đi bệnh viện, lên kênh tin tức.”Lục Ly nhận lấy điện thoại di động, nhìn tin phóng viên viết.#Nam thần toàn năng Lục Ly nửa đêm đến bệnh viện. #Bình luận ở phía dưới rất nhiều, mà dưới Weibo của Lục Ly, cũng bị fans công lược, toàn bộ đều hỏi tình huống cơ thể của Lục Ly.Ảnh chụp còn khá rõ ràng, tuy rằng Lục Ly đeo khẩu trang, nhưng chỉ cần là fans đều biết đó là Lục Ly.“Muốn giải thích không?”Lục Ly suy nghĩ một lát, lắc lắc đầu: “Không cần.” Anh rũ mắt nhìn mèo con đang bước chậm rãi tới phía mình nói: “Không quan hệ, đợi lát nữa tối nay tôi phát weibo liền tốt thôi.”Lời vừa dứt, Khâu Khiết từ trong toilet đi ra nghe được câu cuối, liền kích động nói: “Cái gì Weibo? Lục Ly ca ca anh làm sao vậy?”Lục Ly nhíu mày, giọng nói bén nhọn nghe có chút chói tai.Vẻ mặt anh lãnh đạm nhìn về pháía Khâu Khiết: “Sao cô lại tới đây? Ai cho cô tới đây? ” Giọng hơi trầm xuống, sắc mặt nghiêm túc, Khâu Khiết sửng sốt, còn chưa tốn sức, liền bị Lục Ly dọa rồi.Cô dừng một chút, hai tay đan vào nhau.“Dì… dì để cho em tới đây.”Lục Ly đánh giá cô ta trong giây lát, trầm giọng nói: “Không có việc gì, đừng tới đây.”Khâu Khiết: “……” Bị Lục Ly dọa, thanh âm nhỏ đi không ít: “Lục Ly ca ca, em chỉ tới đây gặp anh, cũng đã lâu không thấy.”Giọng Lục Ly lãnh đạm: “Hiện tại đã gặp, cô có thể đi rồi.”Khâu Khiết dừng lại, nhìn về phía Trần Bân.Trần Bân làm bộ cái gì cũng chưa thấy, cúi đầu xem di động.Ánh mắt Khâu Khiết đảo quanh, đột nhiên, kinh hô, nhìn mèo con bên chân Lục Ly.“Lục Ly ca ca, anh nuôi mèo khi nào vậy?” Cô ta khom lưng ngồi xuống, ngồi xổm trước mặt Nguyễn Nhuyễn, muốn duỗi tay sờ: “Con mèo này thật đáng yêu.”Nguyễn Nhuyễn trốn sau chân Lục Ly, cũng không muốn cô gái này sờ mình.Ánh mắt Lục Ly trầm trầm, nhìn về phía Khâu Khiết: “Cô bây giờ mới thấy?”Khâu Khiết sửng sốt, lắp bắp đáp lời: “Vâng…. đúng vậy.”Cô ta lúc nãy không có cúi đầu, mèo con liền không thấy được, cũng bình thường chứ? ! Vì sao biểu tình của Lục Ly, như chính mình làm phải chuyện xấu tội ác tày trời vậy?“Mèo cũng không muốn để cho cô sờ, cô mau về đi.”Khâu Khiết ngừng một lát, thu tay lại, mặt đầy ủy khuất nhìn về phía Lục Ly nói: “Lục Ly ca ca, anh chán ghét em như vậy sao?”Lục Ly thu tầm mắt, duỗi tay ôm Nguyễn Nhuyễn ở trên người, không lên tiếng.*Trần Bân nhìn màn kịch sắp xảy ra, vì an toàn của chính mình suy nghĩ, hắn mau chóng kéo Khâu Khiết ra ngoài.“Đi thôi,