Edit by Nhiên Nhiên
Nhặt sạn by kkjjhh
Dung Hiểu từ hậu trường bước tới, Nhan Thanh chạy nhanh qua đưa ly nước cho cậu: "Cảm giác thế nào, có mệt không?"
Dung Hiểu nhận lấy nước uống một ngụm lắc đầu: "Không mệt, khá ổn"
"Vậy thì tốt rồi, chờ đến thời gian khai máy, chị sẽ an bài trợ lí đi theo em, đi thay đồ đi, hôm nay quay chụp kết thúc rồi"
"Dạ" Dung Hiểu buông ly nước xuống, quay đầu nhìn về phía Phó Duy Trạch, đối phương đang cúi đầu xem văn kiện trên đùi.
Sau khi Phó Tu bị thương, Phó Duy Trạch lần nữa tiếp nhận công việc của Phó thị, công việc đọng lại có chút nhiều, hai ngày nay Phó Duy Trạch vẫn luôn vội vã hoàn thành.
Trương Đồng thấy cậu lại gần, nắm chặt điện thoại cười nhìn cậu: "Hiểu Hiểu, có thể cho tôi Wechat của cậu không?
"Có thể ạ" Nói xong liền tìm điện thoại, kết quả không tìm thấy mới nhớ ra, trước khi đổi đồ diễn đã đưa qua chỗ của Phó Duy Trạch, nhất thời có chút xấu hổ: "Cái kia lần sau nha, tôi không mang điện thoại trên người"
"Không sao, tôi có thể tìm Weibo của cậu"
Ách ... Weibo, biểu tình của Dung Hiểu trở nên quýnh quáng: "Tôi không có Weibo"
"Há há" Nhan Thanh đang đứng một bên không nhịn được bật cười, "Nếu không có, nhanh chóng về đăng kí, tối nay ảnh tạo hình sẽ được phát hành, nhớ chia sẻ, cậu cũng bắt đầu trở thành thương nhân rồi"
Thấy cậu như vậy, Trương Đồng cuối cùng cũng tin cậu chân chính là người mới: "Đăng kí xong thì nhớ thông báo cho tôi một tiếng"
"Dạ chị" Dung Hiểu thẹn thùng cười một cái, đem chuyện này nhớ kĩ trong lòng
Dung Hiểu thay xong trang phục, đổi lại bộ đồ ban đầu, áo sơ mi với quần jean đơn giản, trở thành thiếu niên mảnh khảnh và sạch sẽ
Dung Hiểu cao 1m78, nếu so với nam nhân bình thường cũng không phải lùn, nhưng so với song nhi thì lại có chút cao gầy, đứng trong đám người không cần làm gì cũng có thể thu hút ánh nhìn.
Sau khi tạm biệt nhân viên ở phòng studio, Nhan Thanh lại đến nhắc cậu một lần, nhắc cậu đừng quên đăng kí tài khoản Weibo, cho đến khi Dung Hiểu đảm bảo một lát liền đăng kí, Nhan Thanh mới đồng ý cho cậu đi.
Tuy rằng trong lúc quay chụp không có gì mệt mỏi, nhưng khi ngồi trên xe, yên tĩnh lại một chút, Dung Hiểu liền đánh ngáp, khóe mắt hơi hơi đỏ.
Phó Duy Trạch đóng tài liệu trên tay lại để qua một bên, quay qua nhìn cậu: "Mệt sao?"
Dung Hiểu xoa nhẹ đôi mắt, lắc đầu: "Không sao, Phó tiên sinh mệt sao?"
Nếu không vì nhân nhượng cậu, Phó Duy Trạch hoàn toàn không cần vất vả như vầy.
"Tôi cái gì cũng chưa làm, làm sao mệt được"
"Nhưng Phó tiên sinh xem tài liệu cả ngày, không mệt sao?"
Không nghĩ tới người vội vàng lo chụp hình còn có thể chú ý đến việc này, trong lòng Phó Duy Trạch liền ấm áp, trong mắt lộ ra ý cười: " Đều là công việc bình thường, hôm nay cảm thấy thế nào?"
"Khá tốt, đạo diễn Quách và nhiếp ảnh gia Lưu đều rất chuyên nghiệp"
"Khi nào khai máy?"
"Còn chưa nói, chị Nhan nói buổi tối sẽ báo cho tôi"
"Ừ, đói bụng sao?"
"Có chút đói, Phó tiên sinh thì sao?"
"Cũng có chút" Phó Duy Trạch nói xong, liền thấy khóe mắt của Dung Hiểu hơi cong lên, bộ dáng như đang tủm tỉm cười, có chút đáng yêu: "Cười cái gì?"
Dung Hiểu lắc đầu: "Không có gì, chỉ thấy đối thoại như vầy thật nhàm chán, không ngờ Phó tiên sinh cũng sẽ cùng tôi nói chuyện phiếm"
Đứa nhỏ nói như vậy làm Phó Duy Trạch cảm thấy cổ họng khát khô, đưa tay xoa nhẹ đầu Dung Hiểu, xúc cảm thật mềm mại giống như trong tưởng tượng: "Vậy thì ngủ một chút đi, còn một lúc nữa mới về tới nhà".
"Không cần đâu, bây giờ mà ngủ thì tối không ngủ được" Dung Hiểu lấy điện thoại ra "Tôi đăng kí tài khoản Weibo, Phó tiên sinh cũng có Weibo đúng không?"
"Không có" Phó Duy Trạch nghĩ bản thân vừa mới đăng ký tài khoản, không muốn Dung Hiểu biết được.
Việc Phó Duy Trạch không có Weibo, nghe hắn nói Dung Hiểu liền tin, rốt cuộc thì Phó Duy Trạch cho người khác cảm giác không giống như người sẽ chơi Weibo.
Nhấp môi dưới:"Tên đăng ký bị trùng"
Phó Duy Trạch nhìn đứa nhỏ nhíu mi lại, sau hai chữ Dung Hiểu tăng thêm hàng số 1234, lần này thì đã thành công, mắt đen chớp mắt sáng lên, theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía hắn, trong mắt đều viết lên vẻ cao hứng
Phó Duy Trạch giơ tay đỡ trán, thấp thấp nở nụ cười
Như thế nào lại đáng yêu thành như vậy
Buổi tối Nhan Thanh thông báo cho